Nguồn: vnthuquan
Mụ Giám đốc hỏi:
- Anh đang nói với tôi là cả ba người đã biến mất khỏi mặt đất sao?
Gutenburg đáp:
- CÓ vẻ như vậy. Việc đó được thực hiện lành nghề đến nỗi nếu như không biết Chắc là hắn đã chết thì tôi đã cho rằng ở đó có dấu ấn bàn tay Connor Fitzgerald.
- Và vì chúng ta biết chắc là không thể có điều đó, vậy thì là ai?
- Tôi cuộc đó vẫn là Jackson.
- Vậy thì nếu hắn đã trở về nước thì vợ Fitzgerald sẽ biết là chồng cô ta đã chết. Vậy thì từ giờ trở đi chúng ta có thể nghĩ là cuốn băng video gia đình đó sẽ được trưng lên bản tin buổi sáng bất cứ lúc nào.
Gutenburg cười tự mãn:
- Không thể - Hắn ta đưa cho chủ một gói nhỏ gắn xi- Cuối cùng đêm qua một trong các điệp viên của tôi đã tìm thấy cuốn băng, trước khi thư viện trường đại học đóng cửa vài phút.
Mụ Giám đốc vừa xé cái gói vừa nói:
- Vậy là một vấn đề đã được giải quyết. Nhưng điều gì khiến cho Jackson chưa nói cho Lloyd biết ai vừa bị giết ở Crucifflx kia chứ?
Gutenburg nhún vai:
- Dẫu cho hắn có báo cáo rồi đi chăng nữa thì thông tin đó có tác dụng gì đối với Wawrence kia chứ? Chẳng lẽ ông ta lại dám gọi điện cho ông bạn vàng Zerimski - người mà chỉ mấy ngày nữa sẽ sang thăm Washington trong một chuyến đi thăm thiện chí - để nói rằng kẻ vừa bị treo cổ vì đang định ám sát ông ta không hề là cái tên khủng bố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-lenh-thu-11/2662413/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.