12.
Hồi học đại học tôi đã tới Thượng Hải một lần, tuy thành phố này rất lớn, cũng rất sành điệu, nhưng chẳng để lại mấy thiện cảm trong tôi. Tiếng Thượng Hải trúc trắc, đám tiểu tư bản ưa xa hoa phù phiếm, toán thương nhân dùng đủ mọi chiêu bài kiếm tiền nơi đây, tất cả thực ra chẳng có gì để tán thưởng. Nhưng tốc độ phát triển của Thượng Hải quả là rất nhanh, lần này tới Thượng Hải mà tưởng như cách lần trước đã hai thế kỷ.
Tưởng Nam dường như là một con nghiện công việc, vừa xuống xe chị ta liền chạy ngay đến trụ sở chính của công ty. Lúc đó đã hơn 3 giờ chiều. Tôi cứ ngỡ chị ta sẽ tìm một nơi nghỉ ngơi trước rồi mới đi chứ!
Tổng công ty nằm trong khu vực khá sầm uất của Thượng Hải, tòa cao ốc tuy có kiến trúc tương tự công ty con bên chúng tôi, nhưng về uy thế thì mạnh hơn nhiều. Cảm giác này cũng giống như khác biệt giữa Tưởng Nam và Asakawa Ran vậy. Tới tổng công ty, mới hiểu vì sao giang hồ đồn thổi Tưởng Nam rất lợi hại, tất cả những người chúng tôi gặp phải, bất kể là ai, cấp cao hay cấp trung bình, đều hết sức cung kính trước Tưởng Nam. Ngay đến một tên lính hầu như tôi, đi bên cạnh chị ta, cũng cảm thấy thật ra dáng.
Buổi chiều bận cuống cuồng đến mãi hơn 5 giờ, Tưởng Nam gặp gỡ rất nhiều người. Trong số họ có những vị là chủ quản các phòng ban trên tổng công ty, cũng có một số là giám đốc các công ty con ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-slow-trong-thang-may/2426327/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.