Chỉ thấy Tần Lâm Quân răng trắng môi đỏ mát lạnh phun ra một chữ: "Giết!”
Vừa nói xong, Tần Liệt nhấc lên vũ khí trực tiếp xông lên, mà thống lĩnh Dạ Lăng Vân cũng trực tiếp theo bên cạnh giết qua. Liêu Việt nghe đến chữ đó, ánh mắt co rụt lại, giận dữ nói:
"Thật tốt! Không quản các ngươi là ai, dám chọc Liêu gia, các ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, các huynh đệ, bọn họ sẽ không để cho chúng ta sống tiếp, đã chúng ta đều không sống nổi, vậy giết mấy tên kiếm lời mấy tên. Đừng ném mặt Liêu gia!”
"Giết!”
"Giết!”
Lúc này, mặt mũi võ giả bên phía Liêu Việt tràn đầy sát khí thấy chết không sờn cầm vũ khí lao tới. Liêu Việt lấy ra vũ khí cũng hô to một tiếng, lập tức bộc phát ra khí thế Tiên Thiên đỉnh phong, đã đến thời điểm liều mạng!
Sau đó, Quay đầu liền chạy vào trong rừng cây...
"Các huynh đệ chịu đựng, ta sẽ giúp các ngươi báo thù rửa hận, cái chết của các ngươi rất có ý nghĩa!” Trong lòng Liêu Việt rống giận.
Lúc đám võ giả Liêu gia lao ra gặp thủ lĩnh của mình chạy trốn, hành động trì trệ! Mắt đầy ngạc nhiên!
"... "Liêu Việt, con mẹ ngươi …"
"Liêu Việt, ngươi tiện nhân "
Võ giả Liêu gia nổi giận mắng, lập tức quay đầu liền chạy, nhưng đã không kịp, đám người Tần Liệt đã vọt tới trước mặt bọn hắn!
Diệp Phong lúc đầu mặt mũi tràn đầy cừu hận gắt gao nhìn chằm chằm Liêu Việt, trông thấy Liêu Việt quay đầu chạy trốn, vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên, lập tức xông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-thap-lam-hoang-de/1136061/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.