Edit + Beta: Vịt
Bàn giao với nhân viên ca đêm xong, Tiền Việt thu dọn đồ đạc vào phòng nghỉ lấy túi chuẩn bị về nhà.
Chưa vặn mở cửa phòng nghỉ, y giơ tay định gõ nhưng lập tức ý thức được cái gì, do dự một lát buông tay xuống.
Đang xoay người định đi, cửa đột nhiên mở ra từ bên trong, một thanh niên xông ra nhìn mặt mũi giống con lai.
Hắn suýt nữa va vào Tiền Việt, nói xin lỗi loạn xạ liền vội vã rời đi.
Tiền Việt chú ý tới mặt đối phương đỏ bừng, lại nhìn Diêu Tân Vũ luống cuống tay chân trùm áo blouse trong phòng, nhất thời xác định suy đoán của mình.
Đương nhiên y sẽ không nói gì cả, ai mà không có tuổi trẻ chứ, nhớ năm đó y và Tần Phong ở trong phòng nghỉ tận dụng mọi thứ giải quyết vấn đề cũng không phải là lần một lần hai.
Diêu Tân Vũ đang tuổi huyết khí phương cương, lại suốt ngày bận không về nhà, mượn chỗ và đối tượng tình nồng ý mật một phen, không phải không thể hiểu.
"Bác sĩ Diêu, lúc ngủ đừng đóng cửa sổ, để không khí lưu thông."
Tiền Việt đi thẳng tới bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra tản mùi trong phòng.
Nhưng đã là người từng có kinh nghiệm, vào phòng ngửi thấy mùi tinh dịch nồng nặc, trăm phần trăm có thể đoán ra vừa nãy xảy ra chuyện gì.
"Cái đó......!cháu không phải......!trời nóng quá......!bật điều hòa......!thì......!thì không mở cửa sổ......" Diêu Tân Vũ nói lắp, đột nhiên chú ý tới vỏ bao cao su đã xé ném cách chân Tiền Việt mấy centimet, vội vàng vọt tới khom
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dieu-thu-dan-tam/1279839/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.