Những năm gần đây, nếu nói đến nữ diễn viên được chú ý nhất trong thị trường điện ảnh Trung Quốc thì không ai khác ngoài Văn Đàn.
Cô nhờ vào bộ phim “Trường Phong” mà lần lượt giành được giải Nữ phụ xuất sắc nhất tại Kim Kê, Kim Tượng và Kim Mã.
Đến năm sau, giữa thời kỳ phim hài và thương mại lên ngôi, cô lại bất ngờ tạo đột phá nhờ một bộ phim hành động kịch tính khá kén người xem “Săn Cướp”, lọt vào danh sách đề cử của Liên hoan phim Tokyo.
Tác phẩm điện ảnh mới “Bữa Tiệc Cực Hạn” do cô đóng chính được chỉ đạo bởi đạo diễn Quách Thụ, thậm chí còn được đề cử Phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc nhất tại Oscar.
Sau khi nhận ba giải nữ phụ của ba liên hoan phim lớn nhờ “Trường Phong”, hai năm sau, Văn Đàn tiếp tục dùng chính “Bữa Tiệc Cực Hạn” để giành được danh hiệu “Ảnh hậu tam kim”.
Không thể nghi ngờ gì nữa, cô đã trở thành nữ diễn viên hạng A thế hệ mới của điện ảnh Trung Quốc.
Sau khi nhận giải Kim Kê, Văn Đàn đăng một bài viết dài để bày tỏ lòng cảm ơn. Cuối bài viết, cô để lại một câu khiến dân mạng dậy sóng:“Tôi cũng muốn cảm ơn ông xã vì đã luôn ủng hộ và đồng hành với tôi.”
Chuyện tình cảm của Văn Đàn mấy năm nay cũng rất được quan tâm, thỉnh thoảng lại leo hot search. Tuy sau khi công khai, cô chưa từng chủ động khoe khoang tình cảm, cũng không muốn dựa vào việc đánh bóng chuyện yêu đương để thu hút sự chú ý, nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc bị bắt gặp ngoài đời.
Cá nhân Văn Đàn vốn đã rất thu hút, khi xuất hiện bên cạnh Minh Trạc lại càng nổi bật. Có nhiều người qua đường dù không nhận ra họ là ai, nhưng vẫn phải ngoái nhìn bởi sức hút từ khí chất và nhan sắc của hai người. Chỉ cần một bức ảnh chụp vội cũng có thể dễ dàng gây bão mạng.
Lần này, khi thấy cô gọi Minh Trạc là “ông xã”, fan đoán rằng có lẽ họ đã kết hôn.
Bên dưới bài đăng có vô số bình luận chúc mừng cô nhận giải, cũng có nhiều lời chúc cô nhất định phải hạnh phúc.
Văn Đàn và Minh Trạc đã đăng ký kết hôn vào mùa đông ba năm trước, đúng hôm sau khi cùng nhau đến Giang Thủy Tiểu Tạ. Họ giấu chuyện này gần nửa năm mới báo cho người thân bạn bè.
Lúc đó cô đã đoạt giải Nữ phụ xuất sắc nhất ở ba liên hoan phim lớn nhờ vai diễn trong “Trường Phong”. Chu Kế Quang cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua mà không nói gì. Nhưng vài hôm sau, Văn Đàn phát hiện tài khoản ngân hàng của mình đột nhiên tăng thêm bốn mươi triệu tệ.
Từ ngày cô giao thẻ ngân hàng cho Minh Trạc, số dư không những không giảm mà còn tăng vọt. Ngoài cát-xê phim và nguồn tiền từ các hợp đồng quảng cáo của cô, còn có cả khoản Minh Trạc chuyển vào.
Cô gọi cho Chu Kế Quang hỏi có phải bộ phận tài vụ chuyển nhầm không, vì gần đây cô không có khoản thu nào lớn như vậy.
Chu Kế Quang đáp: “Không nhầm. Đây là tiền mừng cưới cho cô.”
Văn Đàn còn đang định hỏi anh ta trúng số hay phát tài gì, thì chợt nhớ ra, trước đây khi cô và Minh Trạc mới yêu nhau, anh cũng từng chuyển cho Chu Kế Quang đúng bốn mươi triệu.
Cô nhận ra tấm lòng anh ta dành cho mình, bèn không tiếc lời khen ngợi: “Cảm ơn giám đốc Chu, anh đúng là tuấn tú phong độ, khí phách ngời ngời, đẹp trai lại hào phóng…”
Chu Kế Quang chỉ hừ hai tiếng, không thèm để ý đến cô.
…
Việc lần này Văn Đàn công khai gọi Minh Trạc là “ông xã”, không chỉ là thông báo cho công chúng biết họ đã kết hôn, mà còn là dấu hiệu cho thấy hôn lễ đã sắp diễn ra.
Bà cụ Minh đã bắt đầu chuẩn bị chuyện cưới xin kể từ khi họ đăng ký kết hôn.
Bà từng hỏi Văn Đàn muốn tổ chức hôn lễ theo phong cách Trung hay Tây, Văn Đàn bảo sao cũng được, để bà quyết định.
Bà cụ Minh vốn thích phong cách truyền thống, nhưng Lâm Sơ Dao lại nói giới trẻ bây giờ chuộng phong cách Tây, vui vẻ và dễ hoạt động hơn.
Cuối cùng, bà cụ Minh chọn phương án làm hai lễ, một kiểu Trung và một kiểu Tây.
Thứ nhất, khách mời bên nhà họ Minh toàn người quyền cao chức trọng, địa vị không tầm thường. Nếu để họ hoà chung với đám trẻ sẽ không tiện, mà có họ thì đám nhỏ cũng không dám “bung xoã”.
Thứ hai, làm hai lễ vừa trọn vẹn phong tục truyền thống, vừa chiều theo hiện đại, còn giúp những bộ lễ phục tuyệt đẹp mà bà cụ Minh đã chuẩn bị cho Văn Đàn có dịp được khoe trọn.
Đặc biệt là mũ phượng bằng vàng ròng được chế tác mất cả năm và áo cưới truyền thống do hàng chục thợ thêu dày công thực hiện.
Công việc của Văn Đàn gần như đã kết thúc sau khi nhận giải với “Bữa Tiệc Cực Hạn”. Các hoạt động thương hiệu và chụp ảnh tạp chí đều được Từ Thu dời lại hai tháng sau, để cô tập trung chuẩn bị hôn lễ.
Tất cả trang phục và trang sức cho lễ cưới truyền thống đều được bên nhà họ Minh lo liệu, cô không phải bận tâm. Nhưng đối với lễ cưới kiểu Tây, từ trang sức, váy cưới, váy đi bàn đến váy tiệc, các thương hiệu lớn thi nhau gửi đến tận nhà, mong cô chọn sản phẩm của họ.
Để tránh việc họ đến tận nơi, Văn Đàn đành phải mỗi ngày đến một thương hiệu thử đồ. Có hôm thử không hết, về nhà mệt rã rời, chỉ muốn rúc vào lòng Minh Trạc mà không nhúc nhích.
Lúc ấy Minh Trạc đang làm việc trong phòng, anh đưa tay kéo cô vào lòng, nghiêng đầu hôn nhẹ lên trán cô: “Mệt rồi à?”
Văn Đàn khẽ gật đầu, mệt đến mức không mở nổi mắt.
Minh Trạc dịu dàng nói: “Hay là anh nói với bà, không làm hai lễ nữa nhé?”
Văn Đàn dụi đầu lên vai anh, giọng ngái ngủ: “Thôi, bà chuẩn bị bao lâu rồi. Với lại mấy thương hiệu em đại diện cũng rất nhiệt tình, giờ bỏ bên nào cũng không hay.”
Cô lẩm bẩm: “Hơn nữa nếu giờ bỏ giữa chừng, chẳng phải uổng công em vất vả mấy ngày nay hay sao.”
Minh Trạc bật cười: “Ngày mai anh đi với em.”
Trước đó Minh Trạc đi khảo sát thực địa suốt hai tháng, vừa mới về tuần trước, mấy ngày nay thì họp liên tục đến tận khuya.
Giờ thì công việc đã hòm hòm, từ mai là có thể rảnh rỗi.
Văn Đàn bật dậy, mắt long lanh: “Thật không?”
Minh Trạc: “Thật.”
Ngày đầu tiên anh đi cùng cô là hôm cô thử váy cưới chính. Ngoài hãng Ethereal cung cấp nhiều thiết kế đặc biệt, còn có không ít váy cưới từ các thương hiệu lớn khác.
Cô và Lâm Sơ Dao phân vân giữa hai chiếc, định để đến cuối rồi mới chọn.
Giờ có Minh Trạc, nhiệm vụ khó khăn này đương nhiên được giao cho anh.
Ethereal vốn nổi tiếng với phong cách thanh thoát, sang trọng và tối giản. Lần này thiết kế váy cưới riêng cho Văn Đàn, họ đặc biệt thêm nhiều chi tiết mộng mơ, khiến cả bộ váy như ngập tràn khí chất thần tiên.
Chiếc còn lại thiên về phong cách cầu kỳ, đính đầy kim cương lấp lánh trên tà váy dài thướt tha, tựa như dải ngân hà lộng lẫy rơi xuống trần gian.
Trong những năm qua, Văn Đàn đã mặc không biết bao nhiêu lễ phục cao cấp, thậm chí còn từng trình diễn trong show của Ethereal, tham gia nhiều sự kiện với mẫu váy cưới đặt may riêng.
Lúc cùng Lâm Sơ Dao thử đồ mấy hôm trước, cô vẫn không mấy cảm xúc, chỉ thấy như mặc lễ phục bình thường.
Nhưng khi đứng trước chiếc gương lớn trong bộ váy cưới, biết Minh Trạc đang ở phòng bên, tim cô bỗng đập loạn nhịp.
Nhân viên đỡ cô xoay người, chỉnh lại tà váy giúp cô.
Tấm rèm lớn từ từ được kéo ra, Minh Trạc hiện ra trước mắt cô.
Giây phút bốn mắt chạm nhau, Văn Đàn như lạc vào cõi mộng, tim đập loạn như lần đầu gặp anh trong lớp học năm xưa.
Minh Trạc đứng đó, ánh mắt không rời khỏi cô.
Lâm Sơ Dao lên tiếng đúng lúc phá hỏng bầu không khí: “Anh họ à, chỉ với ánh mắt này của anh, cửa hàng váy cưới có thể tăng giá lên gấp ba rồi đó.”
Minh Trạc khẽ nhướng mày, sải bước đến gần.
Văn Đàn mỉm cười nhìn anh, hỏi nhỏ: “Đẹp không?”
Minh Trạc đáp nhẹ: “Đẹp, em mặc gì cũng đẹp.”
Lâm Sơ Dao tinh tế, lập tức kéo nhân viên ra ngoài, để lại không gian riêng cho hai người.
Văn Đàn sực nhớ ra: “Anh đến rồi thì tiện thể cũng thử đồ luôn đi, Aaron nói anh…”
Minh Trạc ôm eo cô, cúi sát thì thầm: “Không cần vội.” Minh Trạc vòng tay ôm lấy eo cô, kéo cô vào lòng, đôi môi mỏng kề sát vành tai cô, chậm rãi nói: “Em có muốn tổ chức thêm một lễ cưới nữa không?”
Văn Đàn cười rạng rỡ: “Chúng ta tổ chức mỗi năm một lần luôn nhé?”
Minh Trạc gật đầu dứt khoát: “Được.”
Văn Đàn: “… Em nói đùa thôi mà.”
Minh Trạc vuốt nhẹ mái tóc cô: “Anh đã đợi rất lâu rồi, cũng từng tưởng tượng em mặc váy cưới trông sẽ như thế nào.”
Văn Đàn vòng tay ôm lấy cổ anh: “Vậy… có giống trong tưởng tượng của anh không?”
“Không giống lắm.”
“Không giống chỗ nào?”
Minh Trạc hôn lên môi cô, hơi thở hai người quyện vào nhau: “Trong mơ không thể thế này.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.