Kevin ở lại biệt thự để hợp tác làm việc với Nakamoto, còn Á La thì lái xe về căn cứ. Lúc đi ngang qua ngục tối, người đàn ông ngồi ở ghế sau nhìn về phía đó.
Mọi chuyện với hệ thống dark web diễn ra suôn sẻ hơn mong đợi nhưng chẳng có tác dụng gì.
Bây giờ cô đang bận tức giận, bận dày vò bản thân nên sẽ chẳng quan tâm đến tin tốt lành nào của anh đâu.
Á La nhìn gương chiếu hậu, giảm tốc độ xe: "Anh Khôn, anh có muốn dừng lại không?"
Chu Dần Khôn nhìn thời gian đã muộn như vậy rồi, cô có lẽ đã phải đi ngủ từ lâu rồi. Sức lực nhỏ bé đó không thể chịu đựng được nổi việc trằn trọc mỗi đêm.
1
"Không cần."
Xe đi qua ngục tối, vừa dừng xe, điện thoại của Chu Dần Khôn vang lên, là Hàn Kim Văn gọi tới. anh nhấc máy: "Lão Hàn."
"Khôn, Khôn Sa chịu không nổi nữa, lão nói muốn gặp cậu."
Người đàn ông khựng lại bước chân.
Lúc này, phía sau xe vang lên một tiếng động nhẹ, Á La theo bản năng nhìn sang. Người đến là A Diệu: "Anh Khôn, em vừa nhận được cuộc gọi của Lão La, trực thăng đã sẵn sàng, có thể khởi hành ngay bây giờ."
*
Lúc trực thăng hạ cánh bên ngoài làng Gogong, Hàn Kim Văn và La Trát Lương đã đợi rất lâu.
Chu Dần Khôn xuống máy bay, đi thẳng đến căn nhà gỗ nơi Côn Sơn bị biệt giam. Lúc này cửa đã hé mở, có thể ngửi thấy mùi máu tanh.
A Diệu và Á La đi theo anh cũng muốn đi vào, nhưng lại bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528079/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.