Bữa tối ăn mừng hoàn thành kéo dài đến tận mười hai giờ đêm.
Ban ngày Sách Lạp bận rộn đến nỗi khi tắm cũng ngủ quên mất. Hạ Hạ nằm bên cạnh nhưng lại không thể ngủ được.
Mặc dù rõ ràng căn nhà gỗ ở trước mặt nhưng cô vẫn không có cảm giác thực sự về nó, cô không tin được mình thực sự đã xây được một ngôi nhà có thể ở được.
Ngoài ra, sự giúp đỡ nhiệt tình của người dân làng Gorgon còn nằm ngoài sự mong đợi của cô. Họ trồng một loại cây trồng có giá trị nhất trên thế giới nhưng lại biết ơn chỉ vì một ít bánh ngô và rau.
Họ lịch sự và tin cậy gọi cô là "Tiểu thư", nhưng cô chỉ có thể mỉm cười chứ không dám trực tiếp nhận cách gọi này.
Cô quay người lại, vẫn không cảm thấy buồn ngủ chút nào. Cô vô tình chạm vào Sách Lạp bên cạnh, suýt chút nữa đã đánh thức cô ấy dậy. Hạ Hạ nằm im một lúc, cuối cùng ngồi dậy.
Cô nhìn đồng hồ, đã một giờ sáng.
Vài tiếng nữa thôi trời sẽ sáng. Vì dù sao cũng không ngủ được nên Hạ Hạ mới mặc thêm áo vào đi đến ngôi nhà gỗ mới để xem có thể mua gì thêm cho Sách Lạp không.
Mở cửa ra liền cảm nhận làn gió mát thổi bên ngoài. Trước cửa có một đội quân tuần tra vũ trang đi ngang qua, người cầm đầu nhìn thấy Hạ Hạ liền dừng lại nói: "Tiểu thư cần gì?"
"Không có, không cần gì cả, tôi chỉ muốn đến xem ngôi nhà mới chút thôi."
"Được rồi." Trả lời xong họ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528102/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.