Người đàn ông đối diện thấy cô coi trọng mong muốn của mình như vậy, không khỏi cảm thấy buồn cười. Thay vì ngồi ước như vậy thì xin anh cho rồi.
Ánh nến vẫn còn có chút lay động, một khắc sau Chu Hạ Hạ thổi tắt nến.
"Nói xem cháu muốn cái gì." Chu Dần Khôn nói.
"Dạ? Sao ạ?"
Chu Dần Khôn hiểu rất rõ tính cách của Chu Hạ Hạ, khi không có chuyện gì thì hận không thể tránh anh càng xa càng tốt, đến khi có chuyện thì lại chủ động sát lại, liên mồm kêu "chú út" này "chú út" nọ.
Hôm nay chủ động mời anh cùng ăn bánh, không biết là đang muốn gì đây.
"Nếu bây giờ còn không nói, đợi sau này thì không còn cơ hội đâu."
Hạ Hạ mím môi: "Chú út, cháu muốn thương lượng với chú một chuyện."
"Nói đi."
"Chuyện là, cháu cũng muốn có thời gian riêng. Cháu không muốn lúc đến trường đi học, chú đều không cho cháu ra ngoài, đi học còn phải về đúng giờ. Các bạn cùng lớp sau giờ học toàn hỏi cháu có muốn cùng nhau uống trà sữa không, nhưng cháu đều không dám đồng ý."
Nói xong cô còn nhìn Chu Dần Khôn.
"Cháu không dám?" Anh sâu kín nói: "Sau giờ học, là ai trốn ở ngoài làm bài tập không về nhà, là ai lẻn chạy ra nước ngoài một mình? Chu Hạ Hạ, cháu đang lừa ai vậy?"
"...Thì đây là lỗi của cháu. Nhưng cũng là bởi vì chú quá nghiêm khắc, phụ huynh các bạn cùng lớp cũng không có nghiêm khắc như chú, ít nhất thì sau giờ học các bạn ấy còn có thể thoải mái ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528432/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.