Vì bị nhốt nên hai ngày đầu tuần mới cô không đến trường, lúc Hạ Hạ đi học lại đã là thứ tư.
Cô liên lạc với Tụng Ân bằng địa chỉ email của trường, nói cho cậu ấy biết rằng tạm thời thời gian tới cô không thể ra nước ngoài, các buổi tọa đàm cũng phải gác lại, nhưng họ có thể liên lạc qua điện thoại từ thứ hai đến thứ sáu.
Ngoài việc nói chuyện với Tụng Ân, Hạ Hạ vào thời gian rảnh sẽ một mình trở lại lớp học mỗi thứ năm hàng tuần để gọi điện thoại.
"Ồ, được rồi, cảm ơn."
Trong phòng học trống không chỉ còn lại giọng nói của Hạ Hạ.
Sau khi cúp điện thoại, cô cầm bút gạch đi dòng số cuối cùng trong sổ. Chiều thứ năm hàng tuần là giờ mở cửa của Sở cảnh sát khu vực Bangkok, hôm nay cô đã gọi điện tổng cộng 88 đồn cảnh sát ở Bangkok.
Tuy nhiên, không có đồn cảnh sát nào khẳng định họ từng tiếp nhận trường hợp bị lính đánh thuê nước ngoài tấn công. Đối với vụ án mang tên "Chu Diệu Huy", Hạ Hạ thậm chí còn không nhận được từ "đang điều tra", câu trả lời cô nghe được chỉ là "chưa được thụ lý*".
*并未受理: chưa được thụ lý, thụ lý là việc tòa án nhận đơn khởi kiện của người khởi kiện và thụ lý vụ án. Đây là công việc đầu tiên của tòa án trong quá trình tố tụng, nếu không có việc thụ lý thì vụ án dân sự của tòa án sẽ không có quá trình tố tụng dân sự tiếp theo.
Nhưng khi cô ở trong bệnh viện, rõ ràng đã có người mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528437/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.