Buổi sáng cô thức dậy, phía bên kia giường đã trống trơn.
Hạ Hạ ngồi dậy dụi dụi mắt, nhìn đồng hồ, chỉ mới sáu giờ rưỡi sáng. Cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc, muốn xuống lầu giúp Tạp Na cùng nhau làm bữa sáng, cứ ngồi hưởng lợi thế này cô cũng xấu hổ.
"Chị Tạp Na."
Cô vừa đi xuống cầu thang vừa gọi Tạp Na, không ngờ tới lại có một ánh mắt từ nhà ăn quét qua nhìn thẳng vào cô. Bước chân của cô gái chợt dừng lại.
Chu Dần Khôn nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang liền nhìn lên.
Cô gái đứng trên cầu thang mặc váy trắng, tóc buộc cao, để lộ cần cổ trắng nõn. Cô vội vàng chạy xuống lầu nhưng khi nhìn thấy anh, nụ cười trên môi đột nhiên biến mất, thấy anh quay lại, trong mắt cô chỉ còn lại sự bàng hoàng.
Biểu cảm còn rất phong phú.
Trước khi rời đi, cô bé yếu đuối và suy sụp, nhìn cứ như một cái xác vô hồn, nhưng chỉ mới mười ngày trôi qua lại cứ như được sống lại.
Sụn tuy mềm nhưng suy cho cùng thì vẫn là xương mà phải không? Ít ra còn trông tốt hơn cái thứ bùn loãng không thể trát được tường.
Ánh mắt của người đàn ông chậm rãi nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới. Chu Hạ Hạ của ngày hôm nay đã không còn là Chu Hạ Hạ của trước đây nữa, cô nắm giữ tất cả những gì mà Chu Diệu Huy có trong tay, là một cô gái rất có giá trị.
Giờ đây các nhà máy nguyên liệu ở Myanmar đều thuộc về anh. Nhưng xét theo tài khoản xuất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528474/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.