Sau đó, bọn họ nhìn thấy Chu Dần Khôn xoa đầu cô bé như xoa đầu cún, dường như cho phép cô bé quay lại.
Chu Hạ Hạ quay người lập tức rời đi, không muốn ở lại thêm một giây nào. Nhưng vừa quay lại, cô đã nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Cô vô thức dừng bước, quay người lại.
Âm thanh phát ra từ chiếc xe mà Chu Dần Khôn đang tựa vào.
Sau đó, cô nghe thấy một âm thanh khác.
Cô nghi ngờ nhìn Chu Dần Khôn, người nào đó nhướng mày.
Âm thanh trong xe ngày càng rõ ràng, A Diệu nhìn thấy cô gái vừa rồi con rất hoảng sợ, hận không thể nhanh nhanh chóng chóng chạy khỏi đây, lại bước nhanh trở về.
Cô mở cửa sổ nhìn vào trong xe, lập tức kinh ngạc: "Sao lại có em bé!"
"Tiểu mỹ nhân." Carl ở bên kia lên tiếng, tự cho mình là quân tử nên nhắc nhở: "Không nên xen vào chuyện của người khác."
"Nhưng cái này không được!" Hạ Hạ buột miệng, cô lo lắng nhìn Chu Dần Khôn: "Trong xe quá nóng, đóng cửa sổ lại sẽ càng nóng hơn, bọn trẻ con sẽ không chịu được."
Chu Dần Khôn không kiên nhẫn nhìn cô.
A Diệu cũng không nói gì. Đám người này cầm súng với cầm đại bác thì không có vấn đề gì, nhưng mà bế em bé thì hơi không chú ý một tý cổ của nó đã gãy rồi, cuối cùng cũng chỉ có thể đặt nó trên xe, dù sao cũng không thể để nó trên nóc xe để nó chịu nóng được, đứa trẻ này vẫn còn có ích.
Chu Hạ Hạ giọng điệu lo lắng, mặc kệ Chu Dần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528479/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.