Đêm về khuya, bên ngoài rất yên tĩnh.
Không khí trong phòng có chút nặng nề, Chu Diệu Huy đồng ý với Tái Bồng xong cũng không vội rời đi: "Ba, ba cũng đừng nói Chu Dần Khôn thành nặng nề như vậy, lúc trước Miêu Ngang Đăng tính kế ba, cũng là A Khôn chạy về đây cứu chúng ta. Lúc đó nó còn nói mục đích nó đến chỉ là để cứu ba, còn con là nhìn thấy nên mới tiện thể mang theo, không phải còn bị ba mắng một trận sao?"
Nhắc về chuyện cũ sáu năm trước, Tái Bồng vẫn nhớ như in những gì mình đã trải qua. Tướng quân vũ trang đứng thứ hai Miêu Ngang Đăng đã bí mật hợp tác với đối thủ của ông để bao vây Tái Bồng và con trai cả của ông là Chu Diệu Huy, ép hai người trao lại quyền quản lý và kinh doanh việc làm ăn cho hắn, không những thế hắn còn bao vây tất cả những người thân cận của ông ở dãy núi Kachin và Rừng ở phía bắc Myanmar.
Cuối cùng là khi đó Chu Dần Khôn mới 19 tuổi, cũng chỉ vừa mới tiếp quản lực lượng quân đội vũ trang đã vội vàng dẫn người của mình chạy đến, sau hai ngày hai đêm đấu súng trong rừng, Miêu Ngang Đăng kiệt sức, sau cùng mới lộ ra điểm yếu, bị đạn của một khẩu súng cối lao thẳng vào người, khẩu pháo làm nổ tung nửa người hắn, máu thịt văng khắp nơi. Chu Dần Khôn kéo Tái Bồng và những người khác lên trực thăng, còn phóng hoả thiêu chết tám nghìn quân vũ trang của Miêu Ngang Đăng.
Ngọn lửa trên núi bùng cháy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528496/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.