Nhiệt độ lạnh như băng đặt trên tay cô gái. A Diệu tắt điều hòa, hạ cửa sổ bên trái xuống, nhìn Chu Hạ Hạ: "Mở kính cửa sổ xe bên kia ra đi."
"Ồ, được." Khi Hạ Hạ hạ cửa kính xuống, xe tiếp tục lái đi.
Cô cảm thấy nhẹ nhõm, đặt nước lên đùi, xé vỏ kem ra cắn một miếng nhỏ. Tình cờ đây lại là nhãn hiệu cô hay mua, vị kem tan chảy nơi đầu lưỡi, ngọt nhưng không ngấy, lại có mùi thơm sữa đậm đà.
Sau khi xe tải tăng tốc, có cơn gió nhẹ nhàng từ bên ngoài thổi vào, Hạ Hạ cảm thấy mát mẻ hơn rất nhiều, không còn nóng bức khó chịu nữa.
Sau khi cắn thêm một miếng nữa, cô mới nhớ ra vừa rồi đã quên nói cảm ơn.
Cô quay đầu nhìn người kia đang lái xe, trên mặt vẫn không chút biểu cảm như trước, nhưng hiện tại cô cảm thấy anh ta cũng không còn đáng sợ như trước nữa.
"Cảm ơn ạ." Thanh âm nhỏ nhẹ, giọng điệu chân thành.
Nghe thấy lời này, A Diệu chỉ nhìn qua, không nói gì.
Hạ Hạ cẩn thận ăn kem, không để nước kem chảy xuống làm bẩn chiếc váy trắng.
"Tôi sẽ trả lại tiền chiếc váy cho anh khi tôi quay lại khách sạn trại hè. Nhưng mà phải trả lại cho anh bằng cách nào, bằng tiền mặt hay cách gì khác?"
A Diệu nói: "Không cần phải trả lại."
"Không được." Hạ Hạ nhìn chiếc váy, giá cả của nó cũng rất cao.
"Tiền này đều là tiền của anh Khôn, cô muốn thì có thể trả lại cho anh ấy."
"Cái gì?" Môi Hạ Hạ dính đầy nước kem,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-ten-con-do-chu-phu-yeu/1528510/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.