“Trịnh Hải, sao? Là thật hay giả thì trong lòng mày cũng đã rõ ràng rồi chứ?” Lâm Vân cười như không cười.
“Bọn mày… lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?” sắc mặt Trịnh Hải xanh mét hỏi.
Vương Tuyết trả lời: “Tất nhiên
là tiền của nhà tài trợ rồi!”
“Không! Không thể! Chỉ trông cậy vào hai người, thì sao người ta có thể tài trợ cho hai người hai vạn chứ? Tao thấy thì tiền này là bọn mày ăn trộm hoặc là đi ăn cướp mới có!” Trịnh Hải rống to.
“Ăn trộm? Cướp? Ha ha, nói như thể là đi trộm tiền là chuyện dễ làm lắm á.
” Lâm Vân chế nhạo.
Vương Tuyết cũng nói: “Trịnh Hải, bọn em đã nhận được thỏa thuận tài trợ của tập đoàn Hoa Đỉnh.
Tiền này là do tập đoàn Hoa Đỉnh tài trợ!”
“Cái gì? Tập đoàn Hoa Đỉnh?”
“Làm sao có thể? Tập đoàn Hoa Đỉnh là kinh khủng như vậy, sao bọn họ có thời gian rảnh rỗi mà quan tâm đến bọn mày? Sợ là ngay đến cửa cùa tập đoàn Hoa Đỉnh bọn mày còn không vào được nữa là, bọn mày đang khoác lác thì có!” Giọng điệu của Trịnh Hải trở nên cao vút.
“Vân thiếu, tên khốn này chưa thấy quan tài chưa đỗ lệ, cậu khiến anh ta hiểu rõ đi!” Mập nói.
Lâm Vân gật đầu, sau đó trực tiếp lấy ra một tờ giấy đồng ý tài
trự.
‘Trịnh Hải, mở to mắt chó của mày ra mà nhìn cho kỹ.
Đây là thỏa thuận tài trợ mà bọn tao đã ký với tập đoàn Hoa Đỉnh, trên đó có đóng dấu chính thức cùa tập đoàn Hoa Đỉnh, có thể làm giả hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-than-hao/355454/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.