Những người trong bàn đứng dậy bưng lỵ rượu bằng cả hai tay.
Vị trí của chiếc bàn này tương đối ờ tút đằng sau, mấy ông chủ ngồi trong bàn đều là những người có cấp bậc thấp nhất trong buổi tiệc.
Nên sau khi nhìn thấy Lâm Vân, họ tự nhiên cũng kính nể hơn vài phần.
Sau khi cụng ly với mọi người, Lâm Vân trực tiếp đi tới trước mặt Hoàng Mộng Di và cha Hoàng.
Lâm Vân chưa kịp nói thì cha Hoàng đã sợ hãi cúi chào Lâm
Vân và nói: “Chủ… chủ tịch Lâm, trước khi tiệc rượu bắt đầu, tôi đã thất lễ với ngài, mong ngài tha lỗi cho!”
Ồng ấy nghĩ tới thái độ không ra sao của mình đối với Lâm Vân lúc trước, trong lòng sợ hãi, ông ấy biết nếu Lâm Vân muốn làm gì ông ấy, thì là chuyện quá dễ dàng.
Lâm Vân đỡ cha Hoàng dậy rồi cười: “Bác Hoàng nghĩ nhiều rồi, cháu không giận bác đâu.
Bác bảo cháu tránh xa Mộng Di ra là muốn bảo vệ Mộng Di.
Đây là việc mà một người ba nên làm.
Còn về chuyện bảo cháu nhanh chóng rời khỏi tiệc rượu, đó cũng là vì muốn tốt cho cháu.”
Sau khi nhìn thấy cảnh này, những ông chủ khác đều cảm thấy ghen tị.
Bởi vì lúc nãy khi Lâm Vân mời rượu, anh không nói nhiều với bọn họ, nhưng lại rất nhiệt tình đối với cha Hoàng, thậm chí còn gọi là bác, bọn họ làm sao có thể không ghen tỵ cho được?
Cha Hoàng càng vui hơn khi nghe Lâm Vân gọi mình là “bác Hoàng”.
Xét cho cùng, ông ấy có xuất thân khác với Lâm Vân, Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-than-hao/355481/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.