Tiếng kêu gϊếŧ ngoài kia ngày càng gần, Trần Tinh buộc lòng phải nhanh chóng chạy về phòng.
Hỏa cầu đầy trời bay vùn vụt vào thành, xem ra quân Tần phá thành thật rồi, thành vừa phá, quân đội lập tức tàn sát hàng loạt dân chúng bên trong. Trần Tinh đã từng chứng kiến tình cảnh chiến tranh loạn lạc, việc cần làm hiện giờ là phải nghĩ cách mau chóng rời đi.
Trần Tinh vào phòng, lắc hộ pháp Hạng Thuật mới nhậm chức không thể động cũng không thể nói chuyện kia, Hạng Thuật đã tỉnh từ lâu, đang mở mắt nhìn Trần Tinh.
Trần Tinh: "Ta nghĩ ra cách này, tạm thời mang ngươi chạy khỏi thành trước, chờ ở đây cái nha."
Câu này nói cũng bằng thừa, Hạng Thuật không thể cử động, còn bị bọc kín trong chăn. Trần Tinh nghĩ thầm cũng đâu thể cõng Hạng Thuật chạy đi chứ hả. Vậy nên cậu định tìm một con ngựa, rồi lại sợ loạn binh xông vào cướp chém trúng mình, thành thử ôm Hạng Thuật xuống, gói chăn bông kĩ lưỡng, nhét vào dưới gầm giường đỡ cho bị phát hiện.
"Đừng lo." Trần Tinh giải thích: "Ta có Tuế Tinh nhập mệnh, may mắn lắm đó, bất kể gặp phải chuyện gì cũng có thể chuyển nguy thành an." Nói xong thì ra ngoài tìm ngựa.
Trần Tinh vòng ra hậu viện, chuồng ngựa rỗng tuếch, chiến mã đều bị kỵ binh dẫn đi, đành phải ra ngoài tìm.
Ngoài đường đầy bá tánh bị thiêu cháy, binh mã tàn sát bừa bãi khắp nơi, quân Tấn và quân Tần chiến nhau hỗn loạn, ngoài thành liên tục ném giác lửa, đập trúng cái gì thì cháy cái đó.
"Thơm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-hai-phu-sinh-luc/2447882/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.