“Ôi Tye.” Cô tuyệt vọng kêu lên. Mặc dù thật dễ chịu không thể tưởng tượng nổi khi nghe anh nói cô thuộc về anh, cô vẫn vô cùng muốn có được câu trả lời cho câu hỏi mình đã đặt ra. “Em có chị em gái không?” cô nài nỉ “Em cần phải biết.”
Tye chăm chú nhìn vẻ căng thẳng của cô. “Anh không biết.” anh trả lời sau vài khoảnh khắc. “Anh không hề biết em có chị em gái hay không.”
“Em chưa từng nói với anh em có chị em gái ư?” cô gặng hỏi, mắt cô lục tìm trong cái nhìn với ánh mắt nghiêm nghị của anh.
“Em không hề.” anh đáp lại.
Cô thấy điều đó thật kỳ quặc. “Có lẽ,” cô chậm rãi suy tư, trí thông minh của cô tìm kiếm câu trả lời. “Có lẽ là gia đình phân ly kiểu gì đó. Có lẽ đó là lý do vì sao em không hề nói nhiều về gia đình mình với anh?”
“Có thể.” Anh thầm thì, và một thoáng cười xóa đi nét nghiêm nghị trên vẻ mặt anh. “Nhưng tin vui là trí nhớ của em có vẻ như đang thức tỉnh.”
Đôi mắt xanh dễ thương mở lớn trên gương mặt tái xanh của cô. “Em ước gì sẽ có tiến triển.” cô đáp, giọng chỉ hơi rõ hơn một lời nói thầm. Và, thấy gần như sắp khóc hơn bao giờ hết, cô chỉ biết rằng, bất kể sự háo hức ra khỏi phòng lúc trước, cô muốn được quay trở lại phòng mình. “Em nghĩ là em sẽ đi ngủ.” cô nói nhát gừng.
Cô thấy anh liếc nhìn suất ăn mới được một nửa của cô, và thích anh hơn một chút khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-hon-khi-gap-tai-nan-tinh-co-yeu/210160/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.