Cô cựa mình trong giấc ngủ. Cô cảm thấy bối rối, mí mắt cô giật liên tục. Cô cố nhớ lại những chuyện xảy ra với mình nhưng cô không thể. Cô mở mắt ra và nằm lặng lẽ.
Sự yên tĩnh ấy không kéo dài được lâu. Đột nhiên, mắt cô mở to, cô không thể nhớ ra những điều làm mình lo lắng, không nhớ bất kì điều gì cả! Mọi thứ hoàn toàn trống rỗng!
Cố gắng giữ mình tránh xa cảm giác hoảng sợ một cách khó khăn, cô cố nhớ lại một điều gì đó, dù chỉ là một chi tiết nhỏ nhất, nhưng vô ích. Cô thậm chí không thể nhớ nổi tên của chính mình!
Cô nhìn xung quanh, những bức tường màu hồng quá xa lạ đối với cô; cô không nhận ra chúng. Cô khóc, gắng gượng ngồi dậy và cô phát hiện ra mình hầu như không còn một tí sức lực nào để nhấc đầu ra khỏi gối.
Nhưng cô không ở một mình. Phát hiện cô khóc, một người phụ nữ mập mạp trong trang phục y tá bước nhanh đến bên giường cô. “Tôi thấy cô đã quay trở lại với chúng tôi,” Bà ta nói nhẹ nhàng, bình tĩnh.
Nhưng người phụ nữ trẻ nằm trên giường lại không thể bình tĩnh. “A... ai...? Ở đâu...? Tôi không biết tôi đang ở đâu và tôi là ai,” cô thì thầm, giọng cô thật sự hoảng loạn.
Ngay lập tức, bác sĩ đã có mặt ở đó, ở trong phòng, cùng với họ.
Sau đó là lúc người phụ nữ trẻ bối rối vì sự kiểm tra và những câu hỏi của vị khách mặc áo blouse trắng, thuốc an thần và một thế giới lờ mờ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-hon-khi-gap-tai-nan-tinh-co-yeu/210164/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.