Chìa khóa vào ổ, cửa quỷ mở, chủ thần sẽ đưa những người còn sống sót trở về nơi họ đã đến.
Tương phùng chỉ là người xa lạ, chia ly cũng có thể là vĩnh biệt.
Trong ánh sáng, Ngụy Khoảnh thấy đôi mắt Đường Kha Tâm đỏ hoe.
Điều này khiến Quỷ Mị đại nhân, kẻ hùng hổ đối đầu với trời đất, bị làm cho ngơ ngác.
Ánh mắt đó là ý gì?
Sao lại còn ấm ức nữa?
Khi Quỷ Mị trở về cửa quỷ, không chỉ mang theo một đống câu hỏi, mà còn mang theo ba chiến lợi phẩm.
Một yêu quái cây, một tân nương, còn có một người phụ nữ.
Ba chiến lợi phẩm và một con Tang Quỷ quỳ trên đất, đồng loạt nhìn Ngụy Khoảnh đang ngồi trên sofa chăm chú nhìn vào một chiếc điện thoại, vẻ mặt đờ đẫn.
Khi Hồ Yên đến, bầu không khí căng thẳng này đã kéo dài nửa tiếng đồng hồ rồi...
"Sau cậu lại quỳ ở đây?" Hồ Yên dùng gót giày cao gót đá vào chân Tang Quỷ.
"Tôi vô tình gọi đại nhân là lão đại trước mặt Đường Kha Tâm... Tôi nghĩ hôm nay mình tiêu đời rồi... Tôi còn mấy trăm viên hạt nhân lửa, để lại cho cô hết..." Tang Quỷ ủ rũ.
"Đức hạnh," Hồ Yên trợn trắng mắt, cầm chồng hồ sơ bước đến bên cạnh sofa, đeo kính gọng đen lên, nghiêm chỉnh báo cáo: "Đại nhân, người ngài bảo chị điều tra đã điều tra xong."
Cô mở tập tài liệu ra đọc: "Đường Kha Tâm, tuổi hai mươi sáu, cao một mét tám mốt, nguyên là đội trưởng đội một Cục Điều Tra Phi thường, hiện đang tạm ngừng công tác, lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-luu-trong-gioi-kinh-di-chanh-quat-gia/1417717/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.