Rốt cuộc ai là người đã giết chết quái xương khổng lồ kia?
Trong số hành khách không có khuôn mặt nào quen thuộc. Đáng nghi nhất là người công sở ở góc xe, nhưng người này dáng người gầy gò, trông như cành liễu yếu đuối.
Không giống.
Khi Ngụy Khoảnh nhìn chằm chằm vào mọi người, mọi người cũng đang nhìn chằm chằm vào anh. Trên thân hình cao dài đến mức phải dùng từ "cây" để miêu tả của anh là một khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt đào hoa xếch ngược lên với đáy mắt đỏ ửng. Người đàn ông này đẹp đến mức không giống người thật, nếu nói trong bảy người này ai là kẻ kỳ quái nhất, ngoài Ngụy Khoảnh ra thì còn ai nữa?
"Cậu còn đứng đó muốn nhặt tro xương à?" Ngụy Khoảnh vỗ nhẹ vào Diệp Phi đang ngẩn ngơ, Diệp Phi lúc này mới tỉnh lại khỏi nỗi sợ hãi, run rẩy đi theo Ngụy Khoảnh tìm chỗ ngồi.
Người phụ nữ đi giày cao gót từ hàng ghế sau bước đến, ngồi xuống bên kia lối đi song song với Ngụy Khoảnh, cười khen ngợi: "Không ngờ anh Ngụy còn có bản lĩnh này."
Ngụy Khoảnh khoanh tay dựa vào thành xe, nhún vai: "Thật sự không phải tôi làm."
Gió đêm thổi qua khe cửa sổ, cuốn theo đám tro tàn đã cháy rụi, không khí tràn ngập một mùi khét lẹt.
Diệp Phi bị kẹp giữa hai người vẫn chưa hoàn hồn khỏi quái xương, nhỏ giọng và máy móc tự lẩm bẩm: "Tôi phải ra ngoài, tôi phải bắt tội phạm."
"Nếu muốn ra ngoài thì phải giải đố, lần đầu vào đây đừng có hành động lung tung, lúc nãy may mà anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-luu-trong-gioi-kinh-di-chanh-quat-gia/1417750/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.