Chiếc giường đôi rất lớn, lớn đến nỗi hai người đàn ông trưởng thành nằm mỗi người một đầu mà hoàn toàn không chạm vào nhau.
Đường Kha Tâm nằm yên tĩnh bên trái, ngoan ngoãn như một con mèo lớn.
Nhưng Ngụy Khoảnh biết, đó chỉ là bề ngoài.
Những ngày mất tích trước khi vào cánh cửa, thủ lĩnh Đường đã đi đâu?
Tại sao lại can thiệp vào vụ án của Cục điều tra?
Là một người đứng đầu tổ chức sống bằng nghề săn lùng, tại sao lại tham gia vào một việc vừa lãng phí thời gian vừa có thể mất mạng như giải mã cánh cửa này?
Có thật như biểu hiện bên ngoài chỉ là... muốn theo đuổi anh?
Trong bóng tối, Ngụy Khoảnh mở to mắt, hồi lâu mà mãi không ngủ được.
Một giờ sau, lông mi của Ngụy Khoảnh bắt đầu cọ vào nhau, ba ngày nay, anh chỉ ngủ chưa tới 4 tiếng, ngay khi lông mi trên và dưới chuẩn bị chạm vào nhau, chuông báo thức trong đầu anh vang lên, anh hít sâu một hơi, lại mở to mắt.
Người luôn giả vờ ngủ, Đường Kha Tâm, cuối cùng không chịu nổi nữa: "Nếu anh không ngủ, tôi sẽ hôn anh đấy."
"Sao cậu không ngủ?" Ngụy Khoảnh hỏi.
Đường Kha Tâm: "Anh nghe kỹ đi."
"Nghe cái gì?" Tim Ngụy Khoảnh thắt lại, có âm thanh nào mà anh bỏ qua sao?
"Nghe nhịp tim của tôi." Đường Kha Tâm cầm tay Ngụy Khoảnh đặt lên ngực cậu nói: "Anh cứ nhìn chằm chằm vào tôi, tôi sắp bị tim đập cho ngất rồi, sao mà ngủ được?"
"..." Ngụy Khoảnh rút tay lại thật nhanh, quay người lại!
Sau lưng vang lên giọng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-luu-trong-gioi-kinh-di-chanh-quat-gia/1417811/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.