"Đại Môn Không Gian sao?"Diệp Tử Phàm nói thầm.
Đại Hắc đưa ra giải pháp cũng như không, cái tòa Thánh Khí Không Gian này tuy không rộng lớn như Thiên Nhược Đại Lục, nhưng mà một vực như Bát Hoang Vực là chắc chắn, như thế rộng lớn một khu vực, hắn lại phải cẩn thận từng ly từng tý, không dám sử dụng thần thức, muốn tìm ra Không Gian Đại Môn không khác gì mò kim dưới đáy biển.
"Chủ nhân, tại Thánh Vực ta từng đi qua, cũng có rất nhiều Thế Giới Không Gian chỉ hạn chế cảnh giới của tu luyện giả mà không có hạn chế thực lực, ta nghĩ cái Thánh Khí Không Gian này cũng nằm trong số đó! "Thấy Diệp Tử Phàm tinh thần hơi sa sút, Đại Hắc liền lên tiếng nói.
"Chỉ hạn chế cảnh giới, không hạn chế thực lực? "Diệp Tử Phàm chỉ hơi sững sờ một chút.
Hắn hiểu ý của Đại Hắc nói, không hạn chế thức lực có nghĩa là hắn có thể thoải mái sử dụng thực lực của mình mà không phải kiên kỵ Pháp Tắc của nơi này diệt sát, tổng hợp với những gì mà hắn cóp nhặt được từ trong ký ức của Bao Giang Trường, cùng hành động của Hoa Phi Tuyết, hắn có thể suy đoán ra nơi đây có thể chấp nhận được Thông Thần cảnh cường giả thoải mái thi triển thực lực của mình, hắn chỉ có Pháp Thần cảnh mà thôi, đương nhiên sẽ không bị hạn chế, nếu như thật sự như thế này, hắn có thể tìm ra không gian Đại Môn nhanh một chút.
Suy nghĩ một chút thời gian, sau đó nhắm một phương hướng đi đến, chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-luyen-than-ma/1159351/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.