CHƯƠNG 5 : QUÁ KHỨ
Trên sân thượng một cô nàng đang nhìn ra bầu trời trong xanh ấy . Cô đang nhớ về ... người mẹ của mình .
- Mẹ ... mẹ ơi !! - Chiêu Lam rơi nước mắt đẫm lệ .
--------------------- 12 năm trước -------------------
Trong một khu vườn tuyệt đẹp , một bé gái 5t và một bé trai 4t đang nắm tay nhau cùng người mẹ vui chơi .
- Mẹ..mẹ ơi !! Tiểu Lam muốn đi vào rừng chơi !!- Bé gái nói
- Tiểu Kiệt cũng muốn ! - Bé trai giơ tay
- Ừm.. mẹ dẫn 2 con đi! - người mẹ vui vẻ mỉm cười đi
Vào khu rừng cả 2 vui tươi hớn hở hái hoa cho mẹ mình mà không lo nhìn nên lạc mất mẹ .
- Mẹ.. mẹ ơi ... huhu !!- Tiểu Lam la
- Chị ơi ..nín đi ta đi tìm mẹ nhé !- Tiểu Kiệt nắm tay cô
Đi trong khu rừng hoang vắng với chỉ số IQ cao của 2 chị em nên cũng nhớ được đường đi . Nhưng ... :
- Sao cô không ra tay ?? - một kẻ đàn ông lạ mặt nói
- Tôi không làm được .. nó là con tôi .. tôi không thể ... xin các người hãy nói với chủ tịch tha cho chúng tôi đi ! - mẹ của Tiểu Lam vàTiểu Kiệt quỳ xuốn mặt đẫm nước mắt
-Mẹ.. chị ơi ! - Tiểu Kiệt nói nhỏ
Tiểu Lam lấy tay bịt miệng cậu lại , quan sát tiếp .
- Nếu cô không xuống tay được thì đi trước tụi nó đi tui sẽ giúp cô - Người đàn ông nói
- Tiểu Lam .. Tiểu Kiệt chạy đi !!! Đừng về nhà !!! - Người mẹ nói
2 mắt mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-anh-yeu-em-nhoc-ak/1955846/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.