Ngày hôm sau , Chiêu Lam tỉnh giấc nhìn xung quanh , tim cô nhói lên . Đây không là nhà của Nhật Vũ, anh không tha thứ cho cô sao ? Bỗng chánh cửa mở ra , Đình Phong bước vào cùng bát cháo nóng hổi .
- Em tỉnh rồi sao ?
- Em ở nhà anh à , em ngủ bao lâu rồi ?
- Một ngày , một đêm rồi ! Hôm qua em làm anh đứng tim luôn đó !
- Em xin lỗi anh nhé !
- Không sao , bây giờ em ngoan ăn hết cháo này đi do anh nấu đó !
Chiêu Lam quay nhìn ra cửa sổ , tâm trạng cô đang chỉ hướng về Nhật Vũ , giờ anh đang làm gì , anh có đi làm không , còn Vũ Lam nữa , ai sẽ cho bé bú sữa , bé có nghịch không ? Cô nhớ Nhật Vũ , cô nhớ Vũ Lam .
- Chiêu Lam , em đang nhớ hắn ta đúng không ?
- Vâng !
- Em lúc nào cũng thật thà làm cho người khác đau lòng lắm đấy , em không thể bên anh sao ?
- Đình Phong , em thấy mệt ! Em không ăn đâu , anh ra ngoài đi !
Đình Phong im lặng bỏ ra ngoài , anh tức giận quăng luôn cả bát cháo làm nó bể văng tung tóe , tay siết chặt nấm đấm . Người mà Chiêu Lam yêu sẽ chỉ có cậu thôi , nhất định Nhật Vũ phải biến mất . Đình Phong bỏ về phòng , tất cả người hầu run sợ bước tới lau dọn .
Cứ thế ngày nào Chiêu Lam cũng được Đình Phong chăm sóc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-anh-yeu-em-nhoc-ak/1955918/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.