Nhân Nhi đóng cánh cửa lại, cô chớp mắt nhìn chằm chằm vào khẩu súng gắn trên tay mình vẫn còn đang toả ra lượng nhiệt lạnh đến kinh người, như muốn nói cho cô rằng hết thảy sự việc ban nãy đều là thật
Làm sao có thể?
Cô chính là một nhân loại bình thường của thế kỉ 21, đào đâu ra sức mạnh cơ chứ
Cầm tờ giấy ghi chú vẫn còn đang được dán chặt trên đầu của linh kiện
[Xin chúc mừng, nếu bạn dùng được, bạn không phải là nhân loại]
....được rồi, trừ việc cô xuyên không đến đây, toàn bộ hết thảy từ trên xuống dưới của cô đều là nhân loại có được không
Nhưng ban nãy thật sự quá ngầu! Quá đã!
Cô thế nhưng lại có thể chỉ cần giơ tay về phía trước đã có thể phóng ra một lượng băng khổng lồ có sức công phá lớn đến thế! Xuyên thủng cả sáu tầng kim loại dày đặc
Sờ lên cái lỗ nhỏ trên bề mặt tường vẫn còn đang chậm rãi kết nối với nhau trở lại hình trạng nguyên vẹn ban đầu, như có một dòng điện chảy dọc thẳng đến sóng não của cô, thôi thúc bản thân không ngừng phấn khích mà muốn lặp lại một lần nữa
Nhân Nhi cười khoái chí đưa cánh tay vẫn còn gắn chặt với khẩu súng đặt vào tường, chờ đợi
Không có gì xảy ra
Cô lại thử một lần nữa đập mạnh tay vào tường sắt, khiến khẩu súng cùng tường vang lên tiếng đinh tai nhức óc, vẫn không có gì xảy ra
Chắc là đọc thêm thần chú đi? Dù sao trừ đi các loại máy móc hiện đại tinh vi làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-cuc-suc-muon-giet-nguoi/433119/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.