Sáng hômsau, Miên thức dậy khá muộn với trạng thái mệt mỏi. Tối qua có nhiều việc dồndập xảy ra. Rồi những bí mật không thể ngờ được tiết lộ. Khiến cô nằm thao thứcsuy nghĩ mông lung, mãi đến 3 giờ sáng mới chìm vào giấc ngủ.
Xuống tớinhà, Miên làm nhanh bữa sáng đơn giản với bánh mì trứng. Sau đó, vắt sẵn mộtcốc nước cam cho Nam, và một cà phê cho Sơn. Khi mọi thứ xong xuôi, Miên cầmtheo ổ bánh mì rồi lao ra đường để đến trường.
Một látsau Sơn đi xuống, anh với lấy tờ báo Kinh tế. Sau đó vừa dùng bữa sáng vừa lướtqua bản tin tài chính. Mãi đến hơn tám giờ sáng, Nam mới mò xuống. Gương mặt lộvẻ mệt mỏi sau một đêm thiếu ngủ. Cậu im lặng ăn qua loa bữa sáng. Sơn thấy bàntay băng bó của Nam thì hỏi:
-Tay em bị sao thế?
Nam vừacắn một miếng bánh vừa nói:
-Chả sao cả.
Sau đónghĩ thêm một lúc, cậu hỏi Sơn:
-Anh à, anh và Miên yêu nhau đúng không?
Sơn giậtmình:
-Sao em hỏi vậy?
Nam giả bộtỉnh queo, nhưng trong lòng thì dậy sóng, hồi hộp mong chờ câu trả lời của Sơn:
-Hôm qua em thấy hai người ôm nhau trong vườn. Hì hì, nào anhkhai ra đi.
Sơn chộtdạ lo lắng. Nhưng rồi khi bình tĩnh lại, anh thấy một giải pháp lóe lên trongđầu.
-Ừ, đúng là anh và Miên yêu nhau. Sơn gật đầu xác nhận.
Nam dù đãchuẩn bị trước tinh thần. Nhưng khi nghe chính miệng Sơn xác nhận, anh vẫn thấytim mình như ngừng đập, miếng bánh trong cổ ghẹn lại.
-Cái đồ con gái nhà quê lùn tịt, xấu xí, đanh đá, vô duyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-mang-ten-em/384937/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.