Sáng sớm ngày hôm sau khi Flora xuống nhà ăn sáng thì chuông điện thoại reo. Khi đi ngang qua hành lang nàng có hơi lưỡng lự. Nhưng chẳng có ai ở gần để nghe điện thoại cả, thế nên nàng đành phải tự làm cái việc khó khăn ấy một mình. Nàng ngồi lên chiếc ghế gần đó, nhấc điện thoại lên:
- Xin lỗi, ai đầu dây đó ạ?
Có tiếng phụ nữ trả lời trong ống nghe: - Phải nhà Fernrigg đó không?
- Dạ phải.
- Dì Isobel đấy ư?
- Không, chị muốn gặp dì Isobel à?
- À, phải Rose không?
Flora ngần ngừ: - Dạ phải.
- Ồ, Rose. Tôi là Anna Stoddart đây mà.
- Chúc buổi sáng tốt lành, Anna. Chị muốn nói chuyện với dì Isobel ư?
- Không nhất thiết phải thế đâu, gặp chị cũng được mà. Tôi muốn nói cảm ơn về bữa tiệc hôm thứ Bảy. Hôm ấy, tôi vui lắm đấy.
- Rất mừng vì thấy chị hài lòng như vậy. Tôi sẽ gửi lời của chị đến dì Isobel.
- Xin lỗi vì đã gọi điện đến quá sớm, nhưng ngày hôm qua tôi lại quên khuấy đi mất, không gọi lại cho chị. Tôi định đi Glasgow. Ý tôi muốn nói là đi ngay bây giờ đây.Tôi không muốn ra đi mà không nói lời cảm ơn gia đình Armstrong.
- À, hy vọng chị có một chuyến đi vui vẻ.
- Tất nhiên là tôi vui chứ. Vả lại, tôi cũng chỉ đi vài ngày thôi mà. Mong rằng khi tôi quay về, chị sẽ vui lòng đến Ardmore chơi và gặp tôi ở đó. Chúng ta sẽ cùng ăn trưa, uống trà hay là… - giọng chị ta nhỏ dần, như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh-trai-ngang-under-gemini/2396488/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.