Gió sông thổi khiến cho cái nóng của không khí không quá nặng nề, trong khi Pudtan nghe bà Kui giới thiệu rằng con sông này là con sông Chao Praya vốn giống với nơi mà cô rời khỏi, đủ để suy ra rằng có lẽ là cùng một thế giới nhưng khác thời gian. Và lúc này cô cũng thấy thêm được điều khác biệt, chính là bức tường cao to mà nhìn thấy được cho đến tận phía xa tít. Cô nàng nhìn chăm chú cùng sự sững sỡ vì trong thời đại của cô thì có nhà ở dày đặc được xây chen chúc trong khu vực đến mức nhìn không thấy và không biết rằng trong quá khứ từng có một bức tường cao to như thế này được đặt. Chiếc thuyền nhỏ lướt ngang qua cửa được xây từ cả một cái cây, có sợi dây thừng to giữ cửa thành cho vững chắc. Ở chỗ pháo đài cao nhìn thấy một góc đầu của người lính đội nón màu đỏ có hình dáng kỳ lạ, tựa như từng thấy nhân viên chính phủ đội trong nghi lễ Tiết Xuân Canh, và có vài nhóm đi kiểm tra công việc. Giữa sông có nhóm nhà bè là chợ nằm cách không xa cửa vào thành. Cô cứ nhìn cho đến khi thuyền chèo vào bên trong thành.
“Cửa kênh Tàu, để rồi sẽ đến đường khu chợ Chompu tìm vải váy quấn in cùng với vải Chompu* thường giá không quá đắt để về làm sabai. Rồi đến khu rừng than đá tìm chút hạt giống về trồng, xong mới đến khu rừng vải xanh hoặc rừng bao cau tìm mua khoảng một hai cái băng ngực rồi hãy trở về nhà.”
*Tên loại vải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-menh/1587370/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.