Bóng dáng Tư Vũ in trên cây đại thụ, cao cao tại thượng, lúc anh nói câu đó chẳng khác nào vương giả.
An Tầm ngửa mặt nhìn lên, lấp ló dưới tán cây to đung đưa lay động, xinh đẹp đến lặng người, Tư Vũ lẳng lặng nhìn cô, đợi câu trả lời.
“Tất cả sao?” Cô hỏi.
“Tất cả.” Anh đáp.
“Được, vậy nguyện vọng thứ nhất ở trong tay anh đấy.”
Tư Vũ sững sờ rồi bật cười thật khẽ, họ nói không sai, An Tầm đúng là người có tính cách cởi mở.
Anh mở tờ giấy trong tay ra, là một câu vô cùng đơn giản, “Hy vọng mẹ sẽ tha thứ cho con, sau này con sẽ không đào hôn nữa.”
Cái gì mà sau này sẽ không đào hôn nữa?
Tư Vũ cảm thấy gần đây mình luôn cười một cách rất kì lạ, một câu nói đơn giản cũng có thể khiến anh cười, anh nhìn lên chiếc hộp rồi cúi đầu hỏi An Tầm, “Tôi có thể xem những nguyện vọng trước kia của cô không?”
“Có thể, cũng cho anh chuẩn bị tâm lý luôn.”
Tư Vũ rút mở ra, “Hy vọng Harry và Hermione có thể ở cùng nhau.”
Tờ giấy tiếp theo, “Tôi muốn làm chủ một cửa hàng kẹo.”
“Hy vọng Tom và Jerry có thể hòa thuận bên nhau.”
“Tôi muốn trở thành một nhân viên chăn nuôi gấu trúc.”
Tư Vũ không nhịn được cười khẽ một tiếng, mấy tờ giấy anh vừa tùy tiện rút ra này chẳng có nguyện vọng nào có thể thực hiện được, nhưng cô ấy vẫn tin tưởng cái cây này như vậy.
Sau đó lại rút ra tờ thứ năm.
Tư Vũ mở tờ giấy, phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-nam-ti-vu/1776171/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.