Chuông cửa vang lên. Anh chủ động đi mở cửa. Từ mười giờ anh liền bỏ hết chuyện trong tay bắt đầu ngồi chờ Thiên Ngữ. Thiên Ngữ vẫn là đứa hồ lồ, rõ ràng 9 giờ rưỡi ra cửa, hiện tại mới đến …. đường đi chỉ tốn 20 phút, cô lại đi gần một giờ. Hoàn hảo là trước đó nói cho anh biết, Thiên Ngữ có thể sẽ tới muộn một chút, cho nên anh xem như đã rất ngoan ngoãn đợi thêm 23 phút.
Trời ạ, ở chung với anh, tôi cũng dùng con số chính xác để tính thời gian.
“Hi! Tần Lộ, đã lâu không gặp!” Cửa vừa mở ra Thiên Ngữ liền cao giọng chào anh, giống như không hề biết mình đến muộn vậy. Cũng không đợi Tần Lộ đáp lại, liền đem bánh ngọt nhét vào trong tay anh, “Cách cách” quăng hai cái giày trước cửa, đi vào.
“A ~ thật sự quá nóng, chịu không nổi ~ tháng năm còn chưa tới a, liền nóng đến vậy rồi! Anh có biết hôm nay mấy độ rồi không?” Câu sau là cô nói với Tần Lộ đang ngơ ngác đi phía sau, cũng không đợi anh đáp lại, lập tức tiếp tục kêu khổ, “29 độ ―― thật sự là không đạo lý! Nóng hơn năm trước mười mấy độ luôn!”
“Hai mươi. . . . . . Hai mươi ba.” Tần Lộ thật vất vả mới chen vào được một câu.
“A ~ thiệt hay giả? Anh nhớ rõ sao? Năm trước nha?” biểu tình ngạc nhiên của Thiên Ngữ có chút giả … ta nhìn ra. Cô ấy đã sớm biết Tần Lộ rất nhạy bén với con số, không thua gì tính năng của máy tính. Đặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-nghia-doc-nhat-vo-nhi/2018191/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.