Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngắt lời Lục Lâm Thiên rồi nói:
- Ta cũng biết rõ trong lòng ngươi còn chưa buông xuống được. Ngươi có tâm như vậy lão gia hỏa kia cũng vui lòng. Đời này chuyện tốt nhất mà hắn làm chính là gia nhập Phi Linh môn. Mà ngươi cũng nên buông đi thôi, bằng không đối với tu vi sau này của ngươi sẽ không có lợi, đây cũng là chuyện mà lão gia hỏa này nhất định không muốn thấy.
- Làm gì có chấp niệm a.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, dường như có chút hiểu ra, miệng thì thào nói.
"Không dính trệ sinh tử luân hồi không giả, cảm giác biết thiên địa vô căn cứ, do Bàn Nhược, bất trụ sinh tử, do vạn áo, bất trụ Niết Bàn, đánh vỡ ta chấp, không chỗ nào quan ngại..."
- Lâm Thiên?
Nhìn thấy Lục Lâm Thiên sững sờ, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghi hoặc nói.
- Oánh tỷ, ta hiểu rồi.
Lục Lâm Thiên phục hồi tinh thần lại, ánh mắt so với vừa rồi dường như có thêm một thứ gì đó.
- Hiểu là tốt rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thỏa mãn gật đầu, khóe miệng nở nụ cười động lòng người.
- Tiểu nha đầu biến thành đại nha đầu a. Lần này có ý trung nhân hay chưa?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức nhìn vào đạo thân ảnh xinh đẹp sau lưng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, người mặc y phục bó sát người, hai chân thon dài, thân hình khiến cho ngươi ta sôi trào này chính là Bạch Toa Toa.
- Chưởng môn, người đang giễu cợt ta sao?
Khuôn mặt Bạch Toa Toa có chút ngượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/124308/chuong-3974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.