Giờ phút này nhìn vào sát ý mênh mông trong đôi mắt lạnh lẽo của Lục Lâm Thiên, cỗ sát ý này khiến cho từ sâu trong lòng hắn cảm thấy lạnh lẽo, tim đập nhanh:
- Lục Lâm Thiên, ngươi muốn làm gì? Ngươi dám gϊếŧ ta phụ thân ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Thiên Thủy môn cũng không bỏ qua hco ngươi.
- Phạm Sàm lão cẩu và Thiên Thủy môn chính là thứ mà tên bọ chó ngươi dựa vào sao? Vậy thì ta có thể nói cho ngươi biết, ngươi nhất định sẽ chết.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt quát to một tiếng.
- Lâm Thiên, không được.
Một tiếng kêu vang vọng, thân ảnh xinh đẹp của Phương Thải Y trong chốc lát xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, nhìn Phạm Kiếm Nhân dưới mặt đất, nói:
- Lâm Thiên, ngươi gϊếŧ hắn THiên Thủy môn tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi.
- Ngươi cảm thấy hai mươi năm qua Thiên Thủy môn đã buông tha ta rồi sao?
Lục Lâm Thiên quay người, quay đầu lại nhìn Phương Thải Y, trong đôi mắt hiện lên hàn ý ngập trời.
Dưới cỗ hàn ý này Phương Thải Y cũng run sợ, con mắt mịt mờ, thanh âm tràn ngập vẻ rung động nói:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ta van ngươi nói cho ta biết đi.
- Ngươi có từng nhớ rõ, lúc trước ta đã từng nói qua với ngươi, cho ta thời gian ta sẽ xử lý tất cả hay không?
Lục Lâm Thiên nhìn qua khuôn mặt động lòng người trước mắt, hai mắt chán chường.
Phương Thải Y khẽ gật đầu, ánh mắt khẽ run lên, nói:
- Ta nói rồi, tất cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/124766/chuong-3737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.