- Thải Hồng cốc, Thiên Thủy môn, thủ đoạn thật lớn a.
Đại hán mặt sẹo nhìn bốn phía cùng với năm người trên không trung, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
- Thứ không biết sống chết, dám quấy rồi ở nơi này, ngươi chán sống rồi.
Đỗ Lộc lạnh nhạt nói một tiếng, ánh mắt âm lệ trầm xuống, căn bản không có để đại hán mặt sẹo vào trong mắt.
- Chơi nhiều người sao?
Đại hán mặt sẹo kia khẽ thở dài, đột nhiên thân thể run lên, ngẩng đầu nhìn lên không trung, miệng hét lớn một tiếng, thanh âm tựa như sấm rền truyền ra:
- Đệ tử Thất Sát môn ngeh lệnh, phong tỏa thành Thải Hồng.
Thanh âm giống như tiếng sấm cuồn cuộn, quanh quẩn trên thành Thải Hồng, thanh âm đinh tai nhức óc.
Mọi người nghe vậy, vô số ánh mắt bỗng nhiên biến đổi, bắt đầu kinh ngạc.
Mà khi đại hán mặt sẹo kia nói xong, bên ngoài thành Thải Hồng lập tức vang lên từng tiếng hét lớn:
- Bẩm chưởng môn, thành Thải Hồng đã bị phong tỏa toàn diện, ai dám ra khỏi thành gϊếŧ không tha.
- Bẩm chưởng môn, đường hầm thế giới của Vạn Cổ thế giới đã bị phong tỏa, chỉ có tiến vào không cho phép đi ra, người vi phạm gϊếŧ không tha.
- Bẩm chưởng môn. Ba thời thần trước Thải Hồng cốc đã bị san bằng thành bình địa, người phản kháng gϊếŧ không tha.
Từng tiếng hét lớn được nguyên lực bao bọc vang vọng, quanh quẩn cả thành Thải Hồng, đủ để lọt vào tai tất cả mọi người. Chỉ một thoáng, ánh mắt tất cả mọi người đại biến.
Ầm ầm.
Từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/124786/chuong-3717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.