Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, lập tức gương mặt cúi xuống hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng.
Thân thể mềm mại của Phương Thải Y rung rung, tim đập thật nhanh, có chút không biết làm sao, giữa bờ môi truyền tới cảm giác ướŧ áŧ, nàng cảm thấy ánh mắt mê ly, đôi mi nhắm lại, đôi tay ôm chặt Lục Lâm Thiên, lại nghênh tiếp bờ môi Lục Lâm Thiên, cảm giác tê tê từ cánh môi truyền đến, loại cảm giác này nàng chưa bao giờ trải qua, lại có phần mê say trong đó.
Tuy Lục Lâm Thiên mang theo nghi vấn, nhưng lúc này ngọn lửa áp lực trong lòng đang thiêu đốt, hai tay bắt đầu dò xét thân thể trong ngực, đôi tay không ngừng du động trên người ngọc, từ lưng, eo tới bờ mông, hắn không ngừng xoa nắn, Phương Thải Y thở càng gấp.
- Lâm Thiên, muốn ta.
Sau một lát, Phương Thải Y tác khỏi bờ môi Lục Lâm Thiên, ngẩng đầu nhìn vào mắt Lục Lâm Thiên, nàng có thể cảm giác được, dị vật của nam nhân trước mặt đang nóng lên, nó vẫn đang va chạm giữa hai chân nàng, tuy chưa hiểu nhân sự, nhưng nàng biết vật ấy là gì, đôi má đỏ ửng, toàn thân gấp gáp và nôn nóng.
Một lát sau, trong phòng diễn ra rất tự nhiên.
Trên giường, váy dài Phương Thải Y nhẹ cởi, áσ ɭóŧ rơi xuống, thân thể tuyệt mỹ bày ra, da thịt óng ánh sáng long lanh, tươi mới ướŧ áŧ...
Hai mắt Phương Thải Y ngượng ngùng khép hờ, gò má ửng đỏ, tư thái thẹn thùng vô cùng động lòng người.
- Ah...
Một lát, Lục Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/125895/chuong-3417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.