Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, trong mắt có quang mang bắn ra, một cỗ chân khí thuộc tính thổ bàng bạc tuôn ra, tương liên với mặt đất, hai chân vững như bàn thạch, đứng mà không ngã.
Chỉ bằng một đạo khí tức có thể khiến cho hắn phủ phục, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên tràn ngập ngạo khí, hắn muốn đặt chân vào ba ngàn đại thiên thế giới, nếu như ngay cả một đạo khí tức này cũng không thể chống lại thì hắn dựa vào cái gì mà đặt chân trên ba ngàn đại thiên thế giới, dựa vào cái gì mà đạt được cơ duyên lớn nhất theo lời Lão Ảnh nói?
Sưu Sưu.
Lục Lâm Thiên càng phản kháng, uy áp này lại càng lớn, khí tức man hoang, thê lương, cổ xưa cuồn cuộn vọt tới, tất cả đều tập trung vào người Lục Lâm Thiên. Dưới loại khí tức man hoang, cổ xưa, thê lương này, thậm chí còn khiến cho linh hồn, huyết mạch Lục Lâm Thiên cũng kịch liệt run rẩy.
Dưới cỗ uy áp cực lớn này Lục Lâm Thiên cảm thấy mình càng ngày càng khó có thể chống lại, giống như hiện tại có tảng đá ngàn cân đè nặng trên lưng hắn, không chỉ như vậy, còn có uy áp tới từ linh hồn và huyết mạch khiến cho hắn càng ngày càng khó chống đỡ.
Trong giây lát, trên trán Lục Lâm Thiên có mồ hôi chảy xuống, thân thể run rẩy, khó có thể chống đỡ được. Hắn có cảm giác xương cốt toàn thân lúc này cũng bị áp lực khiến cho biến dạng, rạn nứt.
- Hừ.
Lục Lâm Thiên hừ một tiếng, thanh âm nghông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/125983/chuong-3329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.