Hai tay Lục Lâm Thiên di chuyển vô cùng nhau, thân thể mềm mại như bông, nhấm nháp nước miệng ngọt ngào xen lẫn mùi hương của cơ thể giống như ngọc dịch khiến cho hắn không nhịn được mà say mê, máu tươi sôi sục.
Một lát sau, trên giường, bộ váy trên người Bắc Cung Vô Song rớt xuống, thân thể hoàn mỹ hiện lên. Bộ ngực cao ngất, ngạo ngễ trắng nõn mê người. Thân thể thon dài, đường cong linh lung, da thịt trắng như tuyết.
Lục Lâm Thiên rốt cuộc không cách nào nhịn được nữa. Đem thân thể mềm mại này ôm vào trong ngực. Bắc Cung Vô Song chăm chú đáp lại, hai thân thể bắt đầu dây dưa.
Một lát sau Lục Lâm Thiên đột nhiên ưỡn ngực, độc long ngẩng đầu, giục ngựa giơ roi, Bắc Cung Vô Song đáp lại, đã lâu không nhận ân trạch cho nên lúc này cũng có chút ít đau đớn. Tiểu biệt thắng tân hôn, hai người triền miên.
Một đêm trôi qua, trong Phi Linh môn, mặt đất sáng sớm còn được phủ một tấm vải bằng sương mỏng, liếc nhìn lại mông lung giống như tiên cảnh, gió sớm khẽ thổi, lá cây xào xạc rung động.
Sáng sớm, hậu sơn Phi Linh môn đã bị phong tỏa, ai cũng không thể tiến vào một bước.
Bên ngoài một ngọn núi khổng lồ, Nam thúc tự mình bố trí một đạo cấm chế. Trong ngọn núi, trong một mật thất mới tạo thành, đám người Thánh Thủ Linh Tôn, Nam thúc, Kim Huyền, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Thiên Địa Nhị lão, Bắc Cung Vô Song, Lục Lâm Thiên, Hắc Vũ đều có mặt ở trong đó.
Không gian trong mật thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/127631/chuong-2764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.