Tam trưởng lão kiên quyết thầm nghĩ:
- Không đâu, chắc Đại trưởng lão chưa dốc hết sức, Đại trưởng lão sẽ không thua.
Nhưng trong lòng Tam trưởng lão đã nảy mầm ý nghĩ lỡ như Đại trưởng lão thua, lão không kiềm được cứ nghĩ sâu xa.
Lục Lâm Thiên nhìn Bắc Cung Hùng, mắt cọp lộ ý cười. Thực lực hiện tại của Lục Lâm Thiên cộng thêm Liệt thiên, dùng vuốt cọp phối hợp Tê Thiên Liệt Địa trảo uy lực đã mạnh đến mức này. Lục Lâm Thiên cho rằng với uy lực vừa rồi một móng vuốt đủ bất ngờ xé nát đỉnh Vũ Tôn cửu trọng bình thường.
Nhìn Bắc Cung Hùng lúc này chỉ bị thương nhẹ mà lòng Lục Lâm Thiên inh thán, thực lực Đại trưởng lão thật cường đại, không phải loại chỉ có tiếng không có miếng.
Cực Lạc Tam Quỷ kinh thán:
- Nhị thiếu gia siêu qua.
Ba người xoa tay hăng hái như thể bản thân đang so đấu. Nhìn Bắc Cung Hùng bị thương, trong lòng Cực Lạc Tam Quỷ thầm sướиɠ.
Mắt hổ nhìn Bắc Cung Hùng chằm chằm, ánh mắt ý cười trào phúng không kiêng nể gì ngó đăm đăm:
- Bắc Cung Hùng, mùi vị thế nào?
Mặt Bắc Cung Hùng xanh mét, khóe mắt co giật. Bắc Cung Hùng không trả lời, ánh mắt ngày càng lạnh. Ánh sáng xanh chợt lóe trên người Bắc Cung Hùng, một bộ giáp màu lục khoác lên thân thể. Trên áo giáp màu lục có năng lượng thuộc tính mộc cổ xưa quanh quẩn, áo giáp lục tựa vỏ cây phát ra năng lượng hùng hồn.
- Vũ linh khí phòng ngự thuộc tính mộc địa giai.
Lục Lâm Thiên nhìn đăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/127664/chuong-2731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.