Gia Cát Tây Phong phe phẩy quạt. Hai người này đánh nhau đối với Gia Cát Tây Phong là trăm lợi không một hại, tốt nhất là Lục Lâm Thiên gϊếŧ luôn Vũ Quyết Tôn Giả. Khi đó đảo Khôn Dương sẽ càng hận Lục Lâm Thiên, mà càng hận hắn thì đảo Khôn Dương sẽ càng ngoan ngoãn cho Gia Cát Tây Phong sử dụng, loại minh hữu này mới càng đáng tin.
Nếu Vũ Quyết Tôn Giả có thể gϊếŧ Lục Lâm Thiên thì càng tuyệt vời hơn, nhưng Gia Cát Tây Phong không ôm nhiều hy vọng vào điều này. Theo Gia Cát Tây Phong hiểu biết về Lục Lâm Thiên thì hắn sẽ không chết dễ dàng như thế.
Đối với đám người Nhâm Trường Thanh, Âu Dương Huyền Linh thì có kẻ đi thử thực lực của Lục Lâm Thiên cũng tốt, dù sao không phải người trong sơn môn của mình.
Vũ Quyết Tôn Giả lơ lửng trên cao, lạnh lùng nhìn Lục Lâm Thiên, giọng ồm ồm truyền xa:
- Tạp chủng, sinh tử bất luận, đây là lựa chọn của ngươi. Để bản tôn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì mà dám càn rỡ trước mặt bản tôn?
Tiểu Long lạnh nhạt nhìn chằm chằm Vũ Quyết Tôn Giả trên cao, cũng tỏ vẻ không thèm để lão vào mắt:
- Lão đại, con chó già này sủa dữ quá.
Lục Lâm Thiên nhìn lên trời, hắn cười cười. Ánh sáng bạc lóe dưới chân Lục Lâm Thiên, bóng người lướt qua chớp mắt nhảy lên trời cao. Chân khí bừng lên, áo xanh phi hành phần phật.
Vù vù vù!
Hai người nhảy lên không trung, đám khán giả lục tục kéo đến tự động dừng lại ở phía xa.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/128344/chuong-2160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.