Một thanh âm dịu dàng vang lên:
- Lục chưởng môn, ta biết ngay không gạt được người. Nghe nói thực lực của Lục chưởng môn lại tiến bộ nhiều, gần đây rất nổi tiếng.
Trong màn đêm một bóng dáng thướt tha phi hành ra, áo lam toát ra anh khí bao lấy eo thon màu da bánh mật, cặp chân thon dài, cặp mông căng tròn. Vóc dáng nàng nóng bỏng hấp dẫn, trong màn đêm không khó thấy ánh sao trong đôi mắt nàng, người toát ra khí chất dã tính hoang dã.
Lục Lâm Thiên nhìn bóng dáng yêu kiều xuất hiện, người đến chính là Lam Linh:
- Lam Linh cô nương, kêu ta đến chắc không phải chỉ để khen ta đi?
Lam Linh bây giờ càng quyến rũ hơn ngày xưa, phong vận trưởng thành hấp dẫn càng lộ rõ ra. Cộng thêm khí chất dã tính hoang dã này, thật là dụ dỗ thị giác người.
Nhưng Lục Lâm Thiên cũng biết Lam Linh không tầm thường, tâm trí thuộc hàng số một trong các nữ nhân hắn từng gặp. Thậm chí trong những người Lục Lâm Thiên gặp cũng ít ai có trí tuệ như Lam Linh. Nàng tiến bước cho đến hôm nay, mấy ngày nữa đã là tông chủ Vạn Thú tông, có thể tưởng tượng tâm trí của Lam Linh mạnh cỡ nào.
Trước kia Lục Lâm Thiên từng ăn bồ hòn trong tay Lam Linh nên bây giờ hắn càng cẩn thận hơn.
Lam Linh bước tới trước mặt Lục Lâm Thiên, mắt nhìn thẳng vào hắn, mỉm cười hỏi:
- Lục chưởng môn vẫn còn so đo chuyện trước kia sao? Làm nam nhân thì nên rộng lượng một chút, ngày xưa ta không gϊếŧ Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/128353/chuong-2151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.