Mà lúc này trong đan điền của Lục Lâm Thiên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ còn đang không ngừng trút xuống năng lượng khiến cho Lục Lâm Thiên phải nhanh chóng luyện hóa. Thế nhưng cỗ năng lượng bàng bạc kia lúc này đã không còn tạo thành cảm giác đau đớn kịch liệt cho Lục Lâm Thiên nữa. Đột phá Vũ Vương cửu trọng, đan điền lần nữa được mở rộng, số năng lượng có thể thừa nhận càng thêm khổng lồ.
Năng lượng trong Huyễn Ảnh Thanh Vũ này cũng không biết khổng lồ tới mức nào, hơn một canh giờ sau tất cả mới bình tĩnh trở lại. Mà một tia năng lượng của Huyễn Ảnh Thanh Vũ trút xuống đan điền cũng bị Lục Lâm Thiên luyện hóa xong. Khí tức Lục Lâm Thiên lúc này ổn định tại Vũ Vương cửu trọng, khoảng cách tới hậu kỳ cũng gần hơn không ít.
– Ồ?
Nhìn Lục Lâm Thiên, Tiểu Long có chút kinh ngạc, nó đương nhiên có thể cảm giác được khí tức của lão đại lúc này so với khí tức của Vũ Vương cửu trọng bình thường còn hùng hậu hơn rất nhiều. Cỗ khí tức trầm ổn kia không phải là thứ mà Vũ Vương cửu trọng bình thường có thể có được.
Phù.
Một lát sau, quanh thân Lục Lâm Thiên có một cỗ khí tức manh mẽ liên miên tràn ra sau đó thu liễm lại. Thở mạnh ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể, đôi mắt nhắm chặt chậm rãi mở. Trong đôi mắt thâm thúy kia dường như càng thêm sáng sủa hơn một chút, khiến cho người khác nhìn vào lập tức cảm thấy tâm thần bất định.
– Vũ Vương cửu trọng rồi. Rốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/128694/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.