Lục Lâm Thiên, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Lục Vô Song trong nháy mắt dừng lại, ánh mắt nhìn về phía trước. Lục Lâm Thiên rùng mình, cũng tự trách không ngớt. Rõ ràng hắn đã lo lắng Triệu Vô Cực tùy thời sẽ xuất hiện, thế nhưng lại sơ ý không bảo vệ mẫu thân.
Mọi người trên sân rộng lúc này cũng phục hồi tinh thần, nhìn Triệu Vô Cực, ánh mắt mọi người không khỏi biến hóa.
– Triệu Vô Cực, ngươi muốn làm gì?
Vũ Ngọc Tiền quát lớn.
– Khặc khặc. Ta muốn làm gì sao? Tiểu súc sinh Lục Lâm Thiên này thủ đoạn độc ác không ngờ lại gϊếŧ một nghìn ba trăm sáu mươi mốt người của Triệu gia ta. Các ngươi nói xem ta muốn làm gì?
Triệu Vô Cực lạnh lẽo nói, tiếng cười thê lương quanh quẩn trong không trung. Cảnh tượng này so với sự vui mừng trước đó hoàn toàn không hợp.
– Cái gì, Lục Lâm Thiên diệt Triệu gia?
Tất cả các trưởng lão có mặt lúc này đều nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Tin tức này đương nhiên khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc. Ánh mắt Vũ Ngọc Tiền và Tạ trưởng lão cũng nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
– Triệu Vô Cực, lão cẩu nhà ngươi có gì thì tới tìm ta, thả mẫu thân ta ra. Triệu gia các ngươi là do ta diệt.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên lạnh lùng nhìn vào Triệu Vô Cực. Nhìn thấy mẫu thân bị Triệu Vô Cực bắt, hắn không dám nhúc nhích thế nhưng trong lòng lại giống như nhỏ máu.
– Tiểu súc sinh, ta đương nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi. Triệu Vô Cực ta thề nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/129066/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.