Sưu.
Kình phong sắc bén đảo qua cổ, trong lòng Lục Lâm Thiên ngẩn ra, lúc này hắn có thể cảm giác được sự đau rát từ trên cổ mình.
– Vì sao ngươi không né tránh?
Lữ Tiểu Linh kinh ngạc nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Đoản kiếm trong tay gần tới cổ Lục Lâm Thiên thì thủ ấn thu lại, đoản kiếm lập tức dừng lại sát cổ Lục Lâm Thiên không tiến thêm một phân.
Lục Lâm Thiên cảm giác có một mùi hương nhàn nhạt chui vào trong mũi mình. Hắn mở hai mắt ra nhìn chăm chú vào Lữ Tiểu Linh trước mặt, nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ kia. Ba năm không gặp nàng vẫn ngây ngô như trước, lại thêm vài phần quyến rũ.
– Nàng muốn giết ta ta sao có thể trốn. Chết ở trong tay nàng ta cũng không oán hận.
Lục Lâm Thiên nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mắt rồi nói. Ánh mắt không biết từ khi nào đã chuyển sang chế độ thâm tình.
Nhìn ánh mắt của Lục Lâm Thiên, Lữ Tiểu Linh không khỏi run lên. Lập tức chu miệng, đoản kiếm trong tay lại kề sát vào cổ Lục Lâm Thiên. Lục Lâm Thiên có thể cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo từ trên cổ truyền tới. Đoản kiếm này tuyệt đối không phải phàm vật.
– Lẽ nào ngươi nghĩ ta không dám giết người thật sao? Ngươi lại dám gạt ta rồi tự mình chạy trốn. Hôm nay ta phải cho ngươi biết hậu quả của việc lừa bản tiểu thư.
Lữ Tiểu Linh cắn răng, ánh mắt nhìn thẳng về phía Lục Lâm Thiên. Trong ánh mắt có một chút u oán. Đoản kiếm trong tay lại càng gần cổ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/129735/chuong-769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.