Nhìn hai nữ nhân Vân Hồng Lăng và Thúy Ngọc, mọi người ngó nhau, cuối cùng thở dài thườn thượt. Ba người có được thánh quả Vũ Linh này không ai dễ chọc.
Một thanh âm lạnh lùng vang lên:
– Lục Lâm Thiên, giao thánh quả Vũ Linh ra đây, xóa bỏ ân oán giữa chúng ta chịu không?
Ba người nhảy ra, ánh mắt âm trầm, là Triệu Kình Hải, Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng.
Nhìn ba người Triệu Kình Hải bước ra, tập thể lùi lại.
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
– Chỉ bằng vào các ngươi mà cũng muốn có thánh quả Vũ Linh? Các ngươi là thứ gì?
Lục Lâm Thiên và Tiểu Long đều đột phá, mới rồi Tiểu Long có thể đối kháng với Triệu Kình Hải, cho nên hắn không cần để bụng ba người này.
Triệu Kình Thiên sắc mặt âm trầm nhìn Lục Lâm Thiên:
– Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Vẻ lạnh lùng trong mắt Triệu Kình Thiên ngày càng đậm, thanh âm tràn ngập sát ý vang lên. Triệu Kình Thiên không thèm che giấu bắn ra tia mắt đầy sát ý.
Lục Lâm Thiên từ từ ngước đầu lên, ánh mắt lạnh băng nhìn Triệu Kình Thiên, lạnh lẽo lan tràn, sát khí bắt đầu vận chuyển.
Triệu Kình Thiên bị Lục Lâm Thiên nhìn chằm chằm cảm thấy rợn tóc gáy, gã thầm lấy làm lạ, tiếp theo sắc mặt lại âm trầm.
Triệu Kình Thiên nhìn thẳng Lục Lâm Thiên, ung dung nói:
– Giao thánh quả Vũ Linh ra thì tha cho ngươi một mạng, nếu không thì ngươi tự biết hậu quả.
Lục Lâm Thiên cười khẽ, nụ cười lạnh lùng nói:
– Ta nói rồi, chỉ bằng vào ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/129927/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.