– Vậy ngươi vì sao năm lần bảy lượt muốn đối phó ta? Ta đã từng nói, ta không phải cố ý nhìn lén ngươi rồi ma.
Ngữ khí Lục Lâm Thiên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tay áo run lên, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Vân Hồng Lăng. Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp dính đầy nước mắt này, còn có bộ dáng ủy khuất của nàng, Lục Lâm Thiên có chút đau lòng, bản thân hắn vừa rồi không biết tại sao lại có thể hạ thủ nặng như vậy.
Nhìn bàn tay Lục Lâm Thiên đưa qua, Vân Hồng Lăng theo bản năng nhắm hai mắt lại cho rằng Lục Lâm Thiên lại muốn đánh nàng, thế nhưng nàng lập tức cảm giác được tiểu tặc tàn nhẫn đáng ghét này không ngờ lại ôn nhu lau nước mắt cho nàng, trong lòng không khỏi ngẩn ra, tim đập càng thêm nhanh.
Nhìn vào tiểu tặc tàn nhẫn trước mắt, Vân Hồng Lăng nói.
– Kỳ thực ta không có ý định móc mắt ngươi, ta cũng biết không phải ngươi cố ý nhìn lén ta tắm. Chỉ là ta muốn tìm ai đó chơi với ta. Từ nhỏ tới lớn mọi người đều sợ ta, tránh ta. Thế nhưng lần trước ngươi lại mắng ta, ta mới tức giận, thế nhưng ta đã sớm không còn giận nữa. Lần này tìm ngươi là muốn cùng ngươi chơi đùa.
– Ngươi nói thật chứ?
Lục Lâm Thiên sửng sốt nói.
– Đúng vậy.
Vân Hồng Lăng nhìn tiểu tặc trước mắt nói:
– Thế nhưng khonog ngờ ngươi lại đánh ta như vậy. Mau thả ta ra.
– Nếu như ta thả ngươi ra, đến lúc đó ngươi lại muốn giết ta thì sao?
Lục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/130035/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.