Đệ tử đáp:
– Khoảng hai, ba mươi người nhưng đều là nhị đại đệ tử, ta biết mặt bọn họ, không có trưởng lão La Sát Môn.
Chu Ngọc Hậu nghe vậy thở phào nhẹ nhõm.
Hoàng Hải Ba liếc đám người trong đại điện:
– Là ai đi ra ngoài gây sự, còn gϊếŧ người của La Sát Môn? Bước ra!
Trương Minh Đào tiến lên nói:
– Trưởng lão, là đệ tử làm. Hai ngày trước đệ tử chờ sư phụ trở về, người La Sát Môn hϊếp người quá đáng định gϊếŧ đệ tử nên đệ tử ra tay gϊếŧ hắn trước.
Trương Minh Đào không khai Lục Lâm Thiên ra.
Hoàng Hải Ba nạt Trương Minh Đào:
– Giỏi, ngươi giỏi lắm. Ta đã nói với các ngươi từ lâu là đi ra ngoài đừng chọc vào người khác, nếu không tùy thời sẽ mang họa diệt môn cho Phi Linh Môn chúng ta!
Nhiều đệ tử thở ngắn than dài.
– Ài.
Đám đệ tử này tuổi khoảng hai mươi mốt, hai mươi hai, là lứa tuổi sôi trào máu nóng. Nhưng ở trong Phi Linh Môn bọn họ luôn được dặn là đi ra ngoài nên rụt vòi, đừng trêu vào người khác, có bị ai ăn hϊếp cũng ráng nhịn. Giờ người ta tìm tới cửa trưởng lão còn nói câu nản lòng chiến sĩ, máu nóng trong bọn họ đã bị dập tắt, sớm đã quen điều này.
Trương Minh Đào nói:
– Trưởng lão, là đệ tử La Sát Môn hϊếp người quá đáng, đệ tử chỉ phòng vệ lỡ tay gϊếŧ người.
Trịnh Anh đứng dậy nói:
– Người La Sát Môn tìm tới cửa, chúng ta đi ra xem. Là bọn họ khi dễ người trước, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-phong-thien-ha/130226/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.