Tàu Chánh Khê, người đội trưởng đội sáu và người đội trưởng đội bảy đem nhân mã bang hội tới vùng sình lầy phía Tây thành Trạch Nhĩ Khương, ẩn náu phía sau mấy bức tường thành đổ.
Lúc trước, thành Trạch Nhĩ Khương do người Mông Cổ xây dựng mà thành, dài gần mười dặm, người Mông Cổ dùng để ngăn chặn thế lực bành trướng của vua Nga.
Sau này bị thế lực của Nỗ Nhĩ Cáp Xích đánh tan và đập bể, chỉ còn lại một vài đoạn của trường thành là còn nguyên vẹn.
Tàu Chánh Khê cùng người đội trưởng đội sáu và người đội trưởng đội bảy mai phục ở đó không lâu thì thấy đàng xa xa, vó ngựa bay mù mịt, quân đội thiếc giáp tranh nhau mà truy đuổi Tần Thiên Nhân, Kha tộc trưởng, Ô tộc trưởng và dũng sĩ người Hồi điên cuồng trong vùng đại mạc.
Nguỵ Tượng Xu cho ngựa chạy sau đoàn quân thiếc giáp, một toán kỵ binh chạy sau Ngụy Tượng Xu.
Tần Thiên Nhân dẫn đầu đoàn người Hồi chạy được mười mấy dặm, thì phần đông số ngựa của người Hồi bị đuối sức lùi lại phía sau.
Những chiến sĩ người Hồi đó cố gắng chống trả quân Ngụy Tượng Xu nhưng chỉ nháy mắt là bị quân thiếc giáp giết chết.
Rốt cuộc chỉ còn lại Tần Thiên Nhân, hai vị tộc trưởng và một trăm chiến sĩ người Hồi là còn sống.
Một kỵ binh của Ngụy Tượng Xu cho ngựa chạy lên, song song với ngựa của Ngụy Tượng Xu, nói:
- Tướng quân nhìn xem, Tần Thiên Nhân chẳng còn bao nhiêu tinh binh!
Tiếng đó như trợ thêm sức lực cho đoàn quân thiếc giáp, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen/588600/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.