- THÀNH, TẠI SAO CON LẠI NGHĨ NHƯ THẾ? - Mẹ khóc trong điện thoại. - Con biết đấy, con là cuộc đời mẹ. Vì con, mẹ hi sinh tất cả.
Mẹ không nói tiếp mà chỉ khóc, cả hai cùng cúp máy.
Carol cảm thấy mẹ nói chuyện như lời thoại trong phim não tình Đài Loan, Hồng Kông, rất tình cảm, rất xúc động lòng người, nhưng trả lời không vào câu hỏi. Những nhân vật trong phim Hồng Kông, Đài Loan nói chuyện tuyệt đối không chịu làm rõ những điều hiểu nhầm, vì làm rõ thì coi như hết chuyện, cho nên cứ trả lời lửng lơ, không đúng với câu hỏi. Nếu như hỏi: “Có phải anh giết mẹ tôi?”. Câu trả lời có thể là: “Cô biết đấy, tôi rất yêu cô!”. Nếu người hỏi đâm thẳng vào tim người trả lời, người trả lời trước khi trút hơi thở cuối cùng mới chịu nói: “Tôi không giết mẹ cô”.
Carol nghĩ, mình nói rằng mình là kết quả của mối tình lén lút; thế nhưng mẹ lại nói rằng, khi có mình, mẹ yêu quý mình như thế nào, hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Có thể dù là ai, trong cuộc đời bố và mẹ đều có một khoảng thời gian ra sức tìm kiếm, thăm dò nguồn gốc cuộc đời mình. Tôi đã đến với thế giới này như thế nào? Là tất nhiên hay ngẫu nhiên? Ai, trong tình huống nào đã tạo ra cuộc đời tôi? Tôi đến với thế giới này với sứ mệnh nào? Hay chỉ là sai lầm?
Có thể mọi người cho rằng khởi nguồn của một con người thường quyết định con đường và vai trò cũng như địa vị của người đó trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diu-dang-den-vo-cung/1642021/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.