Sau khi thử chụp vài bức ảnh, Tiểu Đông Tử cau mày “Ninh Giai Kỳ, cô đến nói chuyện với những người ngồi ở hàng ghế đầu, thư giãn, hãy xem như chúng ta không tồn tại”.
Ninh Giai Kỳ lặng lẽ chửi thầm, rõ ràng như vậy sao có thể nói không tồn tại là không tồn tại chứ.
Nhưng cô vẫn nghe lời mà đi đến.
“Xin chào.” Ninh Giai Kỳ không biết nên xưng hộ như thế nào cho thích hợp, cho nên cô trực tiếp bỏ qua “Mọi người hãy thư giãn, chỉ.....đừng quan tâm đến máy ảnh.”
Trong quân đội rất ít khi gặp cô gái nhỏ mềm mại dịu dàng như vậy, cho nên những người lính trẻ không thể không nhìn cô.
Có người còn nói đùa với cô “Đây là đầu tiên có người đến đây chụp ảnh.
Ngượng quá, chúng tôi không cần phải trang điểm khi chụp ảnh à?”
Ninh Giai Kỳ vội xua tay “Không cần, không cần.
Chúng tôi muốn chụp ảnh hình
Ninh Giai Kỳ vội xua tay “Không cần, không cần.
Chúng tôi muốn chụp ảnh hình thái ban đầu....nếu có vấn đề, sẽ chỉnh sửa sau”
“Ô, ra là như vậy, cô cũng là nhiếp ảnh gia?” “Tôi? Chưa, tôi là trợ lý”.
“Ô, kia...” Anh lính muốn nói gì đó, đột nhiên dừng lại, nhanh chóng đứng dậy.
Lúc này, Ninh Giai Kỳ nhìn mọi người ngồi bàn này cùng nhau đứng dậy, đồng thanh chào.
Ninh Giai Kỳ “?????”
Lúc này cách đó không xa Tiểu Đông Tử gọi cô “Ninh Giai Kỳ, cô mau lại đây”.
Ninh Giai Kỳ lấy lại tinh thần vội vã quay lại, nhưng cô vừa quay người thì đã đụng phải một bức tường thịt vững chắc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diu-dang-trong-tim-deu-trao-em/1277772/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.