Thiên Lang đảo
Mặt trời vẫn chưa hoàn toàn thức giấc, dung túng ngọn gió còn vương hơi lạnh hiu hiu thổi qua nơi mỏm đá chênh vênh
Trong không khí lẫn vào một vài hạt sương sớm nặng trĩu và cả hương vị đặc trưng của vùng biển thuộc về riêng hòn đảo này, không thể lẫn vào đâu được.
Lạnh với một số người, nhưng là đủ đối với cô ấy
Người đang đứng ở nơi mỏm đá cao mỉm cười, đưa tay vén lấy vài sợi tóc đen quậy phá ra sau vành tai trắng muốt như ngọc, thật sâu ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt
Nắng vàng tươi dát lên mặt biển một tầng sáng lấp lánh ánh bạc, và bầu trời thì vui vẻ góp xuống vài vụn nhợt nhạt lam xám. Trái ngược với sắc cam vàng nhuộm đẫm cả không gian của buổi chiều tà, bình minh trên Thiên Lang đảo luôn là sự phối hợp tuyệt vời của sắc xanh trong và đỏ ửng, khiến người ta thường dời không được tầm mắt. Trên hết, là bởi vì nó là biểu trưng cho nét hài hòa một cách đáng kinh ngạc, chứ không ngột ngạt hay gượng ép cảm quan
Thiên nhiên luôn là một thứ gì đó mà con người chẳng cách nào thôi mỉm cười khi đắm chìm, và chúng ta vẫn mãi muôn đời ca tụng cho tác phẩm nghệ thuật của những nghệ sĩ chẳng bao giờ xưng danh tính.
Tuy nhiên, nhỏ bé biết bao- lại là khi con người nhận ra mình đang trông thấy thứ đã bao trùm lấy bản thân ấy...
Không biết đã tận hưởng thiên nhiên bao lâu trước đó, nhưng trên không trung cũng đã dần truyền tới những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dn-fairy-tail-loi-nguyen-cua-than/1236549/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.