Đây là lần thứ mấy quay trở lại quỷ quốc, đương nhiên là Bách Lý Quyết Minh cũng không nhớ rõ.
Tầm Châu vẫn đang là cuối xuân, Mã Tang đã là giữa hè. Quỷ Quốc vẫn mãi một màu đêm tối, sao trời treo cao trên không trung, rõ ràng lặng lẽ, như đôi đồng tử chớp chớp. Ve kêu khản giọng, ếch cất tiếng râm ran. Bách Lý Quyết Minh khởi hành đến tháp Lưu Ly, giày da hươu của y ướt đẫm bùn đất, lá rơi mục nát dính vào lòng bàn chân, vùng hoang vu tịch mịch như mở rộng vòng tay đón y.
Ngang qua một căn trại cũ suy tàn, trên bức tường đen sẫm bò đầy dây thường xuân rậm rạp. Có ánh đèn lóe sáng bên cửa sổ, dường như có những quỷ hồn vô danh đờ đẫn đứng sau lớp giấy dán cửa màu mỡ bò. Y nhìn thấy tên thủ vệ nghìn mắt mà mình từng bắt nạt, nhìn thấy rất nhiều những linh hồn không thể siêu sinh của đệ tử tiên môn bị giam giữ ở trại Âm Mộc. Hoặc là phẫn hận, hoặc là u sầu. Gió lặng lẽ thổi qua, trên mặt hồ dường như có tiếng hát, ma nữ đang lẳng lặng giặt đồ bên bồn gỗ, cơ thể trong mờ phản chiếu từng gợn sóng. Trong trại Âm Mộc, bên con sông dưới tàng cây, vô số quỷ hồn nhìn theo y đang gian nan bước tiếp.
Năm trăm năm, kẻ đáng chết hay không cũng đã chết cả. Con đường được trùng tu ở Mã Tang năm xưa y từng đi qua đã trở nên hoang tàn, con chiến mã già từng đi qua nhiều khối đá bằng phẳng, các thủ lĩnh đứng đầu nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-ach/466263/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.